Vào đêm, thành Huỳnh Sa Đạo vẫn như trước kia. Sự bối rối hỗn loạn vì động đất đêm qua đã tiêu tan, cuộc thi kết thúc, tiếng ăn mừng tiếng náo loạn vang lên trên phố như đang mừng năm mới.
"Tiết Thanh, Tiết Thanh!"
Theo tiếng chào hỏi bên ngoài, Tiết Thanh và Liễu Xuân Dương đi ra.
Bàng An nói: "Cùng Xuân Dương đi tính tiền hả? Thanh Hà tiên sinh đâu?" Ngọn đèn chiếu xuống khuôn mặt đã ửng đỏ của Bàng An dù trong lúc thi hắn không hề uống một giọt rượu.
Tiết Thanh ừ một tiếng, đuổi theo bọn họ: "Tiên sinh nói với ta vài câu rồi đi trước, bảo là còn nhiều việc phải làm."
Tuy là thi quân tử đã kết thúc nhưng việc vặt vẫn còn nhiều. Còn phải công bố thành tích, phải tổ chức lễ kết thúc rồi tổ chức yến tiệc tạ ơn, vân vân và vân vân.. Tính ra phải mất thêm bốn, năm ngày nữa mới coi là thật sự kết thúc.
Lâm tú tài giơ tay lên đếm, gọi người chuẩn bị đi về. Nhưng vì một tiếng Tiết Thanh kia, người xung quanh đều nhìn sang. Lúc này cả thành đều đàm luận về thành tích của cuộc thi quân tử lần này. Nhiều người rảnh rỗi nhớ được thành tích của từng khoa. Tuy quan phủ còn chưa công bố nhưng bọn họ đã sắp xếp ra được bảng thành tích chung. Người được chú ý nhất đương nhiên là người đứng đầu bảng.
Tiết Thanh, chắc chắn không thể nghi ngờ.
"Tiết Thanh kia à?"
"Tiết Thanh kia? Ở đâu vậy, để ta xem nào?"
"Giải nguyên công, Giải nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999545/quyen-2-chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.