Ngoài thành Huỳnh Sa Đạo vào ban đêm đen nhánh một mảng, gió cũng càng lạnh, chỉ là đất cát vẫn nóng như vậy.
Chu Nghĩa Khải sờ lên mặt đất phía dưới, ấm áp lại thoải mái nhưng nằm ở chỗ này phía dưới nóng hổi phía trên người lại lạnh lẽo cảm thấy không được tốt cho lắm. Đây cũng là nguyên nhân những đứa trẻ kia chui vào trong hố sao... Bốn phía trong bóng đêm dường như có chút ánh sáng mờ ảo, là những đứa trẻ như những con chuột đồng đang nhìn trộm hắn.
Có thanh âm sột soạt di chuyển tới đây.
"Ngươi muốn chết phải không?"
Tiếng bé gái hỏi, giọng nói không kinh sợ cũng không bi thương, chỉ có tò mò.
Mặc dù trong đêm tối nhìn không thấy rõ mặt mũi nhưng ở bên nhau lâu như vậy, Chu Nghĩa Khải đối với những đứa trẻ này đã rất quen thuộc rồi, hắn nở ra một nụ cười: "Tiểu Dung à, không phải sợ...", đưa tay sờ lên bụng của mình, ở nơi đó được tầng tầng lớp vải băng bó thật chặt, bề ngoài thoạt nhìn như không có việc gì nhưng kỳ thật bụng đã như nát ra...
Kết quả này không thể không nghĩ đến, là theo dự liệu, có thể sống mà về đến đây ngược lại còn có chút ngoài ý muốn.
Hộ vệ bên cạnh Tống Nguyên dĩ nhiên rất lợi hại rồi, mặc dù bên kia chỉ là nữ nhi của hắn.
Hắn là người thứ nhất bị đả thương, lúc ám vệ bị giết chết ở bên ngoài khách sạn, vì biết những hộ vệ kia rất lợi hại nên thủ đoạn dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999505/quyen-2-chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.