Thời tiết tháng sáu giống như trẻ con, một khắc trước còn ánh sáng chiếu rọi, một khắc sau đã nổi cuồng phong mây đen cuồn cuộn mưa to như trút nước. Đoàn xe trên đường lớn vội thúc ngựa đi về phía trước, có con ngựa sợ hãi bị trượt, đội ngũ lúc trước chỉnh tề giờ thay đổi hỗn loạn, cũng may có văn sử quen thuộc bốn phía xung quanh liền chỉ một con đường, đi không bao xa liền tới một thôn xóm, thôn dân thuần phác đón mọi người tránh mưa.
Một nhà tất nhiên không chứa được nhiều người như vậy, mọi người ba bốn người ở lại một nhà, sau cùng Tiết Thanh một mình một nhà… Đây tất nhiên không phải trùng hợp.
Bên ngoài mưa còn đang rất to, Quách Tử An mang theo một thùng nước nóng từ bếp đi qua sân tiến lại một gian phòng đổ vào thùng gỗ rồi lại đi ra ngoài, ba lần như vậy đã chuẩn bị xong một thùng nước nóng. Sau đó do dự đứng ngoài cửa một gian phòng khác gõ cửa: “Nước nóng có rồi, tắm một chút đi”.
Cánh cửa kẽo kẹt một tiếng lớn rồi mở ra, Tiết Thanh đã thay trang phục sạch sẽ đang lau khô tóc xuất hiện, tóc xõa ra, nàng nghiêng đầu lau, có mấy sợi dính vào trán giống như lúc trước ngồi trên tảng đá bên bờ sông. Quách Tử An đỏ mặt lui về phía sau mấy bước.
Tiết Thanh có chút không giải thích được sự kinh sợ bất ngờ này nhưng nàng cũng không hỏi mà chỉ nói: “Không cần đâu, lau một chút là được”.
Quách Tử An cúi đầu: “Gặp mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999393/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.