Tuy kỳ thi huyện đã thi xong và vẫn chưa có thành tích nhưng các thiếu niên đã tháo xuống bộ dạng căng thẳng, bên bờ sông Vị Thủy, cây liễu chưa nảy mầm, từ một bãi cỏ khô héo không ngừng truyền đến tiếng hò hét khiến gió xuân tháng hai cũng trở nên nóng rực hơn rất nhiều.
Quả bóng da bị một chân đá bay lên, mang theo một đám cỏ khô.
"Tam Lang, Tam Lang."
"Bên này, bên này."
Mười thiếu niên chạy vội bên trên, quần đen áo đỏ, quần xanh áo trắng, hai phe giao hòa như hoa bướm múa loạn, bên sân tụ tập các thiếu niên lớn nhỏ, thậm chí còn bày đệm lót dựng thẳng bình phong treo giấy trắng lên, thỉnh thoảng có người thiếu niên nhìn qua giữa sân sau đó vung bút viết nhanh, chỗ xa hơn thì là một đám nữ hài tử mặc váy áo mỏng manh.
Bóng da bị một thiếu niên chạy lên ngăn lại nhưng sau lưng liền có thiếu niên nhấc chân đá tới, cùng với tiếng kinh hô bốn phía, thiếu niên ngăn bóng bị đá ngã lăn ra mặt đất.
"Tôn Tử!"
"Hèn hạ!"
"Liễu Xuân Dương ngươi đến chết không đổi."
"Tiểu cô nương té một cái liền sợ chơi bóng."
Trên sân bóng cũng vang lên tiếng mắng tiềng ồn ào nhưng Liễu Xuân Dương cướp được bóng không dừng lại mà dẫn bóng chạy gấp, Sở Minh Huy bị đá ngã cũng vừa nhảy lên bước chân hùng hổ không ngừng đuổi kịp, cùng với tiềng ồn ào người chơi càng hăng say.
Một trận thi đấu xúc cúc.
Bùi Yên Tử nhìn thẻ ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999350/quyen-1-chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.