Trên đường vẫn có người không ngừng lao về phía pháp trường.
Tiết Thanh và Trương Liên Đường chia ra từ hai đường, tự mình trở về nhà, mới vừa đi tới đầu ngõ đã thấy Liễu Xuân Dương.
Trận náo loạn này làm trên dưới Trường An phủ hoang mang loạn lạc, từ khi gặp nhau ở cửa Song Viên một lần, hai người không có nói với nhau lời nào.
Quách Tử Khiêm đang nhiệt tình mời Liễu Xuân Dương vào cửa, Liễu Xuân Dương lại có vài phần không kiên nhẫn, nhìn thấy Tiết Thanh vội hất Quách Tử Khiêm ra, như nghĩ đến cái gì liền đưa tay ra với Quách Tử Khiêm: "Lúc khác sẽ tới, chúng ta có lời muốn nói."
Quách Tử Khiêm không tỏ ra tức giận và không vui một chút nào, ngược lại vui vẻ làm ra vẻ mặt ta hiểu, vừa đứng ở cạnh cửa vừa cảnh giác nhìn bốn phía.
Tiết Thanh nói: "Là nói chuyện kia sao?"
Liễu Xuân Dương gật đầu, nói: "Tổ phụ ta đã sắp xếp tất cả xong rồi, bảo ta đến nói để ngươi yên tâm, ừm, ông nói không nói cho ngươi ngươi cũng yên tâm."
Tiết Thanh nói tạ ơn và thi lễ với hắn, Liễu Xuân Dương khó chịu muốn tránh đi đã thấy Tiết Thanh đưa tay giữ chặt hắn, Quách Tử Khiêm ở kia kêu lên: "Thẩm… Người…"
Lại thấy không biết từ lúc nào mà Tiết mẫu từ ngoài cửa chạy tới, trong tay mang theo một cây chổi, tức giận xông lên đánh Liễu Xuân Dương.
"Ngươi hại con ta!"
"Ngươi bắt nạt con ta!"
Bà vừa khóc nói, vừa vung cây chổi đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999292/quyen-1-chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.