Liêu Thừa có tức chết hay không Tống Nguyên không quan tâm nói: “Ta sắp tức chết rồi đây, công gia sẽ thể theo mong muốn của lão già đó mà định tội Liêu Thừa sao?”
Tần Đàm Công nói: “Bệ hạ đã phê chuẩn rồi, không thể trái lời bệ hạ được.”
Tống Nguyên than thở nói: “Vậy phải làm sao bây giờ? Thái hậu nương nương nếu biết được nhất định...”
Hắn vừa dứt lời, bên ngoài liền vang lên tiếng nói.
“Tần công gia, Tần công gia.”
Tống Nguyên đẩy mạnh một cái mở toang cửa và nhiệt tình gọi lớn: “Trần công công.”
Một vị thái giám mặt mày sạch sẽ mặc áo bào đỏ đang đứng trong sân thấy cửa mở ra cũng lộ vẻ tươi cười, cung kính hành lễ nói: “Tống đại nhân, Tần công gia có ở đó không?”
Tần Đàm Công đã đi đến nói: “Có chuyện gì?”
Trần công công càng thêm kính cẩn, nói: “Thái hậu nương nương cho mời ngài.”
……
Thái hậu nương nương đến nay vẫn ở trong cung điện từ thời còn làm Quý phi là để tỏ lòng nhớ nhung tôn kính tiên đế và tiên hoàng hậu, hiện nay tiểu hoàng đế đăng cơ, cũng không cần bà ấy lâm triều nghe chính sự nên thích trồng hoa, lúc Tần Đàm Công đến, Tần thái hậu đang ngồi cắt tỉa cành lá trong căn phòng xếp đầy những chậu hoa.
Tuy rằng đã làm thái hậu nhưng Tần thị cũng chưa quá ba mươi tuổi, ngồi trong không gian rực rỡ sắc hoa tuyệt đẹp vẫn không hề kém sắc hơn mà còn yêu kiều hơn cả hoa, bà có dáng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999284/quyen-1-chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.