Bên trong trường xã là nơi đọc sách thanh nhã nhưng vì có hài đồng có thiếu niên nên không tránh được ồn ào tranh chấp. Thế nhưng người đọc sách ở trường xã cũng không tụ tập ồn ào như dân chúng phố chợ.
Lúc này vẻ mặt những học tử kia vô cùng kích động, lời nói phẫn nộ. Đáng nói là sự phẫn nộ và chất vấn này lại dành cho bậc sư trưởng, trong khi đó tôn sư trọng đạo lại là đạo lý đầu tiên mà mọi người được biết khi đọc sách.
Tình huống này thật sự là lần đầu tiên gặp phải.
Trương Liên Đường đứng ở giữa đám học tử kích động, lúc xô về bên trái lúc lại đẩy về bên phải, ánh mắt hắn tìm kiếm theo bản năng, rất nhanh liền thấy Tiết Thanh đứng cách đó không xa. Thiếu niên này đứng xen lẫn giữa một đám học tử càng lộ vẻ nhỏ gầy, cũng đang vung tay hô hào gì đó, mang theo vài phần kích động giống như đã bị lôi kéo vào đó… Hắn xem náo nhiệt gì ư, đây là chuyện gì vậy?
Cuối cùng Lục tiên sinh mới phản ứng, sắc mặt đỏ tím: "Mọi người nghe ta nói… Không phải như thế…"
Các học tử vẫn ồn ào như cũ, có nhiều người nhảy hẳn lên trên bàn học, ý đồ để giọng nói của mình nghe rõ hơn, tiếng Lục tiên sinh vừa mới nó ra liền bị ép xuống.
Thanh Hà tiên sinh tiến lên một bước nói: "Im ngay." Sắc mặt của hắn nghiêm trọng, giọng nói không tính là lớn, phát ra trầm ổn. Phía trước, học tử đứng trên bàn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999215/quyen-1-chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.