Mặc dù Tiết Thanh đã nói như vậy nhưng vì có người bị thương nên trận đấu vẫn chưa tiếp tục.
Mọi người tạm dừng trận đấu, Quách Tử An được khiêng xuống, còn các thiếu niên ở hai xã thì trở về lều của đội mình để nghỉ ngơi.
“Đã thăm dò được tin tức rồi.” Một thiếu niên chạy tới nhỏ giọng nói: “Người bọn họ mời đến chỉ dạy không phải là giáo viên nổi tiếng mà là một binh lính lâu năm trong quân đội, nghe nói ông ấy là người rất giỏi xúc cúc trong quân đội đấy.”
Cách chơi bóng trong quân đội ra sao, mấy thiếu niên ở đây cũng đã từng được nghe kể qua. Vì thế sau khi nghe người thiếu niên kia nói xong, bọn họ đều tức giận vô cùng. Người được gọi là chơi xúc cúc giỏi trong quân đội, thật ra chỉ là những tên quen dùng thủ đoạn xấu xa, không tuân theo quy tắc thi đấu... Đối với bọn họ, xúc cúc cũng giống như ra chiến trường giết địch. Mặc kệ ngươi dùng bất cứ thủ đoạn gì, chỉ cần có thể chiến thắng, có thể giết chết đối phương để bảo vệ chính mình là được. Đây mới chính là quy tắc quan trọng nhất của bọn họ.
“Hèn chi ta cảm thấy cách chơi và khí thế lần này của bọn họ khác với lúc trước...” Một thiếu niên nói: “Hóa ra là do cách chơi bọn họ biến đổi, trở nên hung hăng, ác độc hơn.”
“Nhưng chúng ta lại không biết chơi như vậy.” Một thiếu niên khác nhíu mày nói.
Dù là có tuân theo quy tắc hay không thì cũng cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999139/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.