Sân thi đấu được trang trí khá đẹp, cũng không đến nỗi quá sơ sài. Bởi vì người chuẩn bị kế hoạch ở cả hai xã đều là con cháu của những nhà giàu có. Hai bên sân đều có dựng sẵn một dãy lều dành cho khán giả, chia ra thành một bên nam, một bên nữ. Ở chính giữa sân có đặt một cái bàn đơn giản, bên trên bàn là những phần thưởng hấp dẫn dành cho đội chiến thắng.
Ngoài Tri phủ đại nhân, còn có một vài thương nhân đến xem trận đấu này, mục đích của họ là để nâng cao danh tiếng và tên tuổi của mình trước mặt mọi người.
Mặc dù trận thi đấu bóng đá của các thiếu niên không náo nhiệt bằng cuộc thi đua thuyền nhưng từ xưa đến nay, thương nhân chưa bao giờ bỏ sót bất kỳ cơ hội kiếm lời nào, dù là lợi ích nhỏ nhất đi nữa, bọn họ cũng phải cố thu về tay cho bằng được. Huống chi bên này còn có Tri phủ đại nhân đến để tặng thưởng, nhân lúc này làm quen và kết giao với Tri phủ đại nhân mới là việc quan trọng nhất.
Phần thưởng của Tri phủ đại nhân được để ở giữa bàn. Nó không phải vàng cũng chẳng phải bạc, mà là một quyển sách cuộn, bên trên là chữ do Tri phủ đại nhân tự mình viết.
Tri phủ đại nhân là một người nho nhã, lịch sự, hơn nữa các thiếu niên chơi bóng đá ở hai đội cũng không phải là người thiếu tiền, vì vậy phần thưởng năm nay của Tri phủ đại nhân cũng rất phù hợp.
Nhưng cũng bởi vì Tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999136/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.