Tiết Thanh ngẩng đầu nhìn vách đá.
Mấy chuyện bay trên mái nhà, chạy trên vách núi giống như vầy nàng cũng đã từng nhìn thấy rất nhiều lần, tuy nhiên để làm được những điều đó thì cần phải có sự trợ giúp của các thiết bị khoa học kỹ thuật hiện đại.
Nếu chỉ có tay không mà muốn làm được như vậy, nhất định phải là người có võ nghệ cao cường.
Trong lúc Tiết Thanh ngơ ngác nhìn theo bóng dáng đã khuất của Tứ Hạt tiên sinh thì từ trên đỉnh núi cao, có một sợi dây thừng dài đang được thả xuống.
“Đứng thừ người ra đó làm gì? Còn không mau leo lên đây!” Tứ Hạt tiên sinh la lớn.
Leo lên sao? Tiết Thanh nhìn vách đá, lại nhìn sợi dây thừng, nàng không nói gì nữa mà bước tới nắm lấy sợi dây thừng... Leo kiểu này thật không dễ chút nào, cả tay và chân đều phải dùng sức, đã vậy trên vách đá cũng chẳng có nơi nào để nắm giữ hay làm bàn đạp leo lên cả!
Dù kiếp trước có mạnh thế nào đi nữa thì kiếp này nàng cũng chỉ mới là một đứa trẻ con yếu đuối, bởi vậy khi leo đến sườn núi, nàng đã không còn sức để leo nữa mà bắt đầu bị rớt xuống. Lúc này Tứ Hạt tiên sinh mới chậm rãi kéo dây thừng lên.
Mặc dù được Tứ Hạt tiên sinh kéo lên đỉnh núi nhưng khi đến nơi, Tiết Thanh vẫn cảm thấy mệt mỏi rã rời, nàng ngồi thở hổn hển, tay chân mềm nhũn, bàn tay cũng bị xước vài đường.
Tứ Hạt tiên sinh thấy vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999117/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.