Tiết Thanh cũng không mang theo giấy bút, tập vở.
Trường học chỗ Thanh Hà tiên sinh không chỉ miễn học phí mà còn cung cấp sẵn giấy bút cho học sinh... Tuy nhiên chỉ trừ một số học sinh nghèo không có tiền mua, hầu như tất cả học sinh còn lại đều tự mang giấy bút.
Vì hôm nay là ngày đầu tiên đi học nên Tiết Thanh cũng không mang theo giấy bút làm gì. nàng nghĩ ngày đầu tiên cũng không cần dùng quá nhiều giấy bút, hơn nữa giỏ xách của nàng cũng không chứa nổi.
Nàng ngồi trước nhà tranh, cầm một nhánh cây rồi nhìn mặt đất.
Không ngờ ở đây cũng có bài thơ “Lậu thất minh”.
May mà nàng vẫn thường xuyên luyện chữ, nên vẫn còn nhớ khá nhiều những bài thơ cổ.
Nàng cầm nhánh cây viết trên mặt đất.
Lúc Tứ Hạt tiên sinh uống xong bình rượu thì Tiết Thanh cũng đã viết xong bài “Lậu thất minh”.
“Con viết quá nhanh rồi.” Tứ Hạt tiên sinh nhíu mày nói: “Viết như vậy sao có thể nhớ lâu được, sao có thể hiểu được ý nghĩa của nó chứ, sao...”
Ông còn chưa nói xong thì Tiết Thanh đã ngắt lời.
“Không phải con đã nói với thầy rồi sao, thầy chỉ cần dạy con đọc sách thôi, không cần phải rèn luyện tính tình của con đâu.” Nàng nói: “Con viết mười lần là đã nhớ rồi”.
Tứ Hạt tiên sinh trừng mắt.
“Ta là thầy của con mà con lại không nghe lời ta chỉ bảo, vậy ta còn dạy cái gì được hả?” Ông hỏi.
“Vậy thầy giải thích rõ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999106/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.