Hóa ra đây chính là Tiết Thanh.
Mười mấy học sinh đang ngồi trong sân đều nhìn Tiết Thanh chằm chằm... không phải bằng ánh mắt ngưỡng mộ mà là cười nhạo.
Mặc dù bọn họ chưa từng gặp mặt Tiết Thanh nhưng đã từng nghe qua tên cậu ta rồi, vì Tiết Thanh chính là người đầu tiên dám tuyên bố rằng sẽ thi đậu Trạng Nguyên.
Đa số mục đích của những người đọc sách là để tích lũy thêm kiến thức hoặc rèn luyện đạo đức, tất nhiên trong số đó, nguyên nhân chủ yếu của họ vẫn là để đi thi ra làm quan. Nhưng mà ngay cả học sinh to gan nhất cũng chỉ dám nói sẽ cố gắng thi đậu tiến sĩ, chứ chưa có ai như Tiết Thanh, dám can đảm hứa hẹn với tất cả mọi người sẽ giành được chức Trạng Nguyên. Hừ, Trạng Nguyên chứ có phải mấy bó rau, cải trắng ngoài chợ đâu mà nói nghe dễ dàng như vậy.
Hơn nữa, khiến cho người ta khinh thường hơn đó là mục đích chính cậu ta muốn thi đậu Trạng Nguyên là để cưới vợ, thật là làm mất mặt những người đọc sách như bọn họ. Đã vậy cậu ta còn mặt dày dám đến đây xin Thanh Hà tiên sinh làm thầy nữa chứ.
Đám học sinh vừa cười nhạo vừa bàn tán sôi nổi.
“Ngươi mau cút đi, đừng có ở đây làm bẩn thanh danh nơi này.” Có người khinh bỉ nói.
Tiết Thanh không hề để ý đến những lời nói chế giễu kia, chỉ nhìn hai người giữ cửa nói.
“Là Thanh Hà tiên sinh bảo tôi tới đây.”
Người giữ cửa kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999103/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.