Chỉ bởi vì ông không dám đỡ khi nàng bị ngã mà nàng lại nói như vậy sao?
Quách Hoài Xuân nhíu mày, khom người đưa tay ra đỡ Tiết Thanh.
“Cháu nói bậy bạ gì đó?” Ông nói xong liền nắm lấy vai Tiết Thanh đỡ nàng đứng lên: “Bởi vì đầu cháu bị đụng nên đi không vững sao?”
Ông nhìn ra bên ngoài, hô to gọi Ngô quản gia tới.
“Mau mời Dương đại phu tới.”
Tiết Thanh đứng phủi quần áo, sau đó đưa tay lên trên eo, làm động tác như sắp cởi quần áo.
“Quách bá phụ, bác có muốn cháu chứng minh việc này không?” Nàng nói.
Sắc mặt Quách Hoài Xuân căng thẳng.
“Cháu... cháu... đứa trẻ này...” Ông lắp bắp nói: “Cháu đang làm cái gì vậy hả?”
“Hôm nay cháu tới đây là vì muốn nói cho bá phụ nghe giới tính thật của cháu.” Tiết Thanh nói: “Nhưng xem ra bá phụ đã sớm biết việc này từ lâu rồi.”
Sắc mặt Quách Hoài Xuân lúc đỏ lúc trắng.
“Mẫu thân cháu làm như vậy chắc chắn là vì có nỗi khổ riêng.” Ông thở dài nói: “Cho nên trong chuyện này, bá phụ sẽ không trách mẹ con cháu.”
Đúng như những gì nàng nghĩ, Quách Hoài Xuân đã biết việc này rồi. Cũng phải thôi, một người là trụ cột trong gia đình lớn, quản lý hết mọi việc lớn nhỏ trong nhà thì sao có thể bị một phụ nữ ở nông thôn đến lừa một cách dễ dàng như vậy được.
Mặc dù ông không trách phạt mẹ con nàng nhưng Tiết Thanh cũng không vì vậy mà cảm động.
“Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999095/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.