"Nếu ta đoán không lầm, cái trán của ngươi theo thời gian sẽ lớn dần không thể kiểm soát?"
Lạc Khôi thấy mấu chốt của vấn đề nằm ở cái trán của Lê Dương, sở dĩ hắn có thể nhìn ra điểm bất thường, phần lớn là vì có nhạy cảm với tử vong.
Kể từ khi ngộ ra chút da lông Sinh Tử đạo, tử vong là cái gì đó hắn có thể bắt đến, nếu Lê Dương có mầm tử vong trong người, một chút phản ứng bắt lấy là phải có.
Về phần hỏi Lê Dương vấn đề này, Lạc Khôi rõ ràng là muốn đẩy Lê Dương vào thế buộc phải lựa chọn. Nếu Lê Dương khôn ngoan, tin tưởng sẽ không cố giấu bệnh. Chỉ có người từ chối được sống, chứ không có người không sợ chết.
Lê Dương vốn không tin Lạc Khôi, hắn chỉ muốn nghe những gì Lạc Khôi biết, nói:
"Tam Chuyển Hợp Thần Phụ Trận ngươi đã nhận, vậy thì nên nói chuyện cần nói."
Phệ Đỉnh cuối cùng là một chữ chết, chỉ là nó đến nhanh hay chậm mà thôi. Thế gian này, sẽ không có ai cứu được Phệ Đỉnh, Lạc Khôi cố tỏ ra đặt điều, đó chỉ có thể là nghĩ nhiều.
Xem ra Lê Dương là có giữ lại, Lạc Khôi chỉ có thể nói:
"Thể trạng của ngươi có mầm chết, ngươi càng tưới nó càng phát triển."
Nói rồi, Lạc Khôi một cái Thuỷ độn, lập tức rời thuyền biến mất không thấy.
Lê Dương cau lại đầu mắt, Lạc Khôi so sánh hay lắm, Phệ Đỉnh thực ra là một loại như mầm giống, chiếu theo đó hắn muốn trì hoãn, chỉ có cách không tưới.
Nhưng thực sự Phệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-vo-thien/1652079/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.