Chương trước
Chương sau
Đầu trọc nghe Lạc Khôi hỏi, không ngần ngại trả lời:
"Đoạn Phật có làm cho ngã rẽ vì thế mà biến mất? Phật vô lượng, ngã rẽ vô hạn lượng, làm sao có thể chặt đứt tất cả ngã rẽ.
Ta lưu lại con mắt, chính là để người tiếp nhận nó làm một chuyện."
"Chuyện gì?"
Lạc Khôi như bị đầu trọc dẫn dắt, có chút vô thức vạ miệng theo. Đợi đến khi hắn tỉnh táo lại, hắn mới thấy mình quá bị động.
Về lý, đây là đồ vật do hắn đạt đến, muốn như thế nào phải nhìn ở hắn. Còn nữa, đây chỉ là ý thức gặp nhau, hắn việc gì phải nghe đến tên đầu trọc giống như ra lệnh?
"Thay ta giết Phật."
Không đợi Lạc Khôi làm ra cái gì, tên đầu trọc đã cười độc nói ra. Hắn không nói Phật ở nơi nào, ai mới là Phật, nhưng lại cho Lạc Khôi cảm giác Phật là tồn tại, việc giết đến Phật tựa hồ là thực tế.
Lạc Khôi nghĩ nghĩ, đưa chân đạp về phía tên đầu trọc, hắn không muốn tên đầu trọc này dẫn dắt làm bậy.
Thân ảnh đầu trọc liền sụp đổ xuống, nháy mắt tan thành từng điểm tối. Nhưng để Lạc Khôi có chút trầm xuống, bầy côn trùng kia không có điểm bám vậy mà hướng hắn lao qua, bu đầy ý niệm của hắn.
...
Lạc Khôi có chút đau đầu, lời của tên đầu trọc kia rõ ràng mâu thuẫn, hắn không muốn phản bội Phật pháp nên mới lựa chọn đoạn Phật, nhưng vì cái gì lại muốn giết Phật?
Chưa kể Phật đạo tồn tại không biết qua bao nhiêu thời gian, một tên tiểu tốt như tên đầu trọc kia nói giết liền giết?
Nhưng khi ý thức Lạc Khôi đi vào thức hải, hắn thật sự không biết nói gì.
Một con mắt đâm rễ vào vết nứt, có vô số côn trùng đang bò tới bò lui cạnh đó, cái này nói cho hắn biết, con mắt của tên Viên Cát kia vậy mà cũng là một loại đạo chủng, đang phát triển trong người hắn.
Việc này cũng đồng nghĩa một tu sĩ không nhất định chủ tu một đạo, thế giới tu tiên quả thật không thể lấy lẽ thường đi tính toán.
Nếu nói Quỷ Chủng buộc hắn đi theo Quỷ đạo, con mắt này hắn sẽ đi theo đạo gì?
Giết Phật?
Lạc Khôi lắc lắc đầu, Viên Cát quả nhiên không có nói quá, nếu con mắt đạo chủng này phát triển, về lâu về dài hắn có thể dùng nó đối cứng với Phật cũng không phải là không thể.
Quảng Cáo
"Gọi ngươi là 'Phản đạo' đi."
Quỷ Chủng sinh ra Quỷ đạo, nếu con mắt đạo chủng muốn đi ngược với đại đa số ngươi tin theo Phật, gọi nó là 'Phản đạo' cũng không quá.
Có thêm một loại đạo chủng, Lạc Khôi cũng không quá làm bận tâm, vốn dĩ tâm tư của hắn là ở vũ trụ của riêng mình, việc đi theo đạo nào cũng chỉ là phụ trợ, cuối cùng có ngày cũng sẽ không dùng đến.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hiện tại Quỷ đạo cùng Phản đạo đối với hắn là có trợ giúp, con mắt quỷ chủng vừa mới đâm rễ, tu vi của hắn giống như lần trước nhảy lên hai bậc, bước vào Luyện Khí tầng bốn.
"Cha, đôi mắt của con, rốt cục cùng Phật đạo quan hệ như thế nào?"
Lạc Minh đương nhiên sẽ không biết đến đạo chủng, nhưng hắn vô tình bố cục cho Lạc Khôi một loại đạo chủng. Có điều xuất phát điểm từ ý nghĩ ban đầu của Lạc Minh, không thể bỏ qua quan hệ giữa Phật môn với đôi mắt của Lạc Khôi, Lạc Khôi chỉ có thể tự mò mà nghĩ.
Qua nửa đêm, Lạc Khôi đáp thuyền cập bờ, hắn đi vào một khách điếm, để cho hầu bàn bố trí phòng nghỉ ngơi.
Hầu bàn là một thiếu niên chừng mười lăm tuổi, đi đến Lạc Khôi nói nhỏ:
"Khách quan, ngươi đi xem tân sinh các phái thi đấu?"
Tại Tây Giang cồn ma Lạc Khôi có nghe đến tân sinh thi đấu, nhưng hắn không hứng thú cho lắm, hắn thậm chí còn giết đến Huyền Định đâu?
Chỉ là khi nghe đến thái độ của tên hầu bàn, Lạc Khôi cảm giác có sự cẩn trọng trong lời nói, tựa hồ đối với tân sinh thi đấu giữa các môn phái rất dè chừng, không dám bàn luận ngoài mặt.
Liên quan đến các môn phái toan tính, phần lớn là giành lợi ích về phần mình, một dịp tân sinh thi đấu nhìn như để các phái vỗ mặt lẫn nhau, nhưng cái này dường như không cần thiết lắm.
Đa phần môn phái mạnh hay yếu là do tầng lớp thượng tầng đến quyết, tân sinh có mạnh cũng chỉ nằm ở dạng tiềm năng, cũng cần thật nhiều thời gian để phát triển.
Chiếu nói như vậy, lần này tân sinh thi đấu có cái gì đó không bình thường. Lạc Khôi hỏi:
"Tân sinh thi đấu lần này có gì biến?"
Tên hầu bàn trong bụng thầm nói 'quả nhiên', cẩn thận mở miệng:
"Không dám giấu giếm, lần này tân sinh thi đấu có tất cả mười sáu môn phái đăng ký. Nghe đâu mỗi phái chỉ được cử ra một người, có điều hạn định tân sinh không quá mười sáu tuổi.
Quảng Cáo
Trong này có Cổ Mạch Môn, bọn hắn mặc dù có tân sinh, nhưng bây giờ đa phần người giỏi đã bị các môn phái vét hết. Cho nên..."
"Cho nên ngươi là chân chạy Cổ Mạch Môn, muốn thay bọn hắn đào người?"
Không để hầu bàn nói hết, Lạc Khôi đã nhìn ra ý đồ bên trong, chẳng trách tên này lại thần bí như vậy. Nhưng mà hắn thấy chưa hẳn mọi việc chỉ đơn thuần là đào người, đằng sau tân sinh thi đấy nhất định là có dụ hoặc gì đó, mới để các môn phái bất chấp như vậy.
Hầu bàn không có để ý bị Lạc Khôi bắt bài, tiếp tục nói:
"Khách quan, ngươi không biết. Cổ Mạch Môn chỉ là mượn người, ngươi đại diện cho Cổ Mạch Môn chứ không phải môn đồ, về sau Trùng Động đối với ngươi không hề ràng buộc."
"Nói một chút Trùng Động."
Thời gian này tin tức của Lạc Khôi hơi tắc, nếu hầu bàn đã cố ý nhấc lên Trùng Động, chắc chắn có liên quan đến tân sinh thi đấu.
Trùng Động sắp xuất hiện đã lan khắp hạ du Cửu Long mạch, nghe Lạc Khôi hỏi điều này, hầu bàn có chút kinh ngạc. Trùng Động xuất hiện đánh động không chỉ Cửu Long mạch, chỉ sợ khắp An Nam đại lục đều ngấp nghé đến nó, Lạc Khôi là từ đâu chui ra?
Rất có thể vị khách này là một tên đóng cửa khổ tu không màn thế sự, hơn nữa nhìn đến tuổi tác cùng phong phạm, chắc hẳn cũng là anh hùng thiếu niên, chưa bị môn phái khác để ý.
Hầu bàn nhiệt tình giải thích:
"Nghe nói Trùng Động là đồ vật của ngoại giới, cứ mỗi ngàn năm mới lại xuất hiện. Ngàn năm nhìn như xa xôi, có thể có mấy người trỗi dậy?
Năm xưa Đoạn Dương tiền bối vì đạt được chỗ tốt trong Trùng Động, mới có thể lập ra Trùng Dương Động, danh chấn tu chân. Mặc dù hắn đã chết, nhưng đến nay vẫn là nỗi khiếp sợ của nhiều người."
Nghe đến Đoạn Dương, Lạc Khôi thầm than một tiếng. Cha hắn lúc rời đi có để lại cho hắn một nửa Cửu Dương Quyết, đến nay hắn còn xếp xó đâu?
Không ngờ Đoạn Dương kỳ tài ngút trời kia lại cùng Trùng Động có quan hệ, nói rõ Trùng Động không đơn giản.
Lạc Khôi hỏi:
"Cái này liên quan gì đến tân sinh các phái thi đấu?"
Đến giờ phút này hầu bàn quả quyết Lạc Khôi là mới từ trong khổ tu đi ra, nhẫn nại đáp:
Quảng Cáo
"Trùng Động có tất cả 1.333 cửa vào, chỉ là mỗi cửa chỉ có thể có một người đi vào. Không biết tin tức là do ai thả ra, nói địa bàn Đơn Dương Kiếm Phái sẽ xuất hiện 19 cửa, cho nên các phái mới lấy tân sinh thi đấu để định đến danh ngạch."
Còn vì cái gì lấy tân sinh thi đấu, đương nhiên cấp trưởng bối các môn phái không chắc có thể thắng được Hạ Biền hay không, chưa nói trong Đơn Dương Kiếm Phái còn có một Cửu Kiếm Hoả Trận rất biết giết người.
Chiếu nói như vậy cửa vào Trùng Động còn có thể xuất hiện ở nơi khác, 19 cái danh ngạch còn lại hẳn do hạ du Cửu Long mạch đến phân tranh.
Trông thấy Lạc Khôi trầm tư, hầu bàn là sợ hắn không biết đến Trùng Động quý giá, càng không biết đến Đoạn Dương một đoạn truyền kỳ, bổ sung thêm:
"Khách quan biết dị pháp sao? Chính là từ trong Trùng Động lấy được. Dị pháp có hết thảy 13 thiên, nhưng đến nay chỉ mới 12 thiên rơi ra, lần này khả năng rất lớn thiên cuối cùng sẽ xuất hiện."
Lạc Khôi bề ngoài nhìn bình tĩnh, nhưng trong lòng đã dâng lên sóng lớn. Nếu nói hiện tại hắn cần gì nhất, dị pháp sẽ chễm chệ ở vị trí đầu.
Bản dị pháp mà Mạc Đỉnh cho hắn chỉ có thể là bản sơ khai nhất, nếu dị pháp có 13 thiên, bản mà hắn đang có chắc hẳn là dị pháp thiên thứ nhất.
Dị pháp thiên thứ nhất cũng đủ hắn nhẹ nhõm đánh bại Huyền Định, càng là khám phá ra Phá Nội Dị Thức cùng bẻ gãy chân khí người khác, vậy dị pháp 13 thiên lợi hại cỡ nào?
"Tân sinh thi đấu định đến danh ngạch như thế nào?"
Lạc Khôi ý động. Hiện tại đây mới là vấn đề hắn quan tâm nhất.
Hầu bàn không do dự nói:
"Để công bằng, Đơn Dương Kiếm Phái mặc định có 02 danh ngạch. Đương nhiên bọn hắn cũng có thể để người giành lấy thêm danh ngạch.
17 danh ngạch còn lại, môn phái có tân sinh đứng thứ nhất sẽ lấy 5 danh, thứ hai được 4 danh, thứ ba 3 danh, thứ tư 2 danh. 3 danh ngạch cuối cùng có 2 danh thuộc về tân sinh đứng thứ nhất, 1 danh cho tân sinh thứ hai."
Cái này rõ ràng các môn phái đã tính toán lợi hại bên trong, vừa có thể để tân sinh đấu hết mình, vừa hạn chế số lượng môn phái đi vào Trùng Động, tiện cả đôi đường.
Chẳng trách Cổ Mạch Môn có thể để một người thay bọn hắn ra sân, môn đồ hay không có quan trọng?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.