Trung tâm Vô Tắc lưu vực có một giàn nổi, bên trên thiết kế lấy một cái sân lớn bằng gỗ, hai bên trái phải dựng lên nhiều hàng ghế, đủ để hơn trăm người cùng ngồi.
Ở giữa giàn nổi, bày biện ra một cái bàn tròn, nhưng chỉ có duy nhất một cái ghế ngồi.
Thời điểm Lạc Khôi đưa thuyền đến, các hàng ghế chỉ thưa thớt người, so với trăm người có thể đến, lại chưa được một phần ba. Về phần cái ghế duy nhất ngay bàn tròn, lại không có người ngồi.
Vừa nhìn đã biết phải làm gì, Lạc Khôi rời thuyền đi lên giàn nổi, chọn một góc ở hàng ghế cuối ngồi.
Hơn nửa giờ sau, người đến bắt đầu giảm dần, các ghế trống cũng không còn nhiều, một lão già bỗng nhiên đứng lên, cao giọng:
"Vô Tắc lưu vực không có quy củ, nhưng Vô Tắc giao dịch là có quy củ. Hôm nay đến hết thảy có 87 tên, mỗi người lần lượt báo ra đồ vật mang theo, cuối cùng sẽ công bố người được ngồi tại bàn tròn trung tâm."
Lạc Khôi nghe đến xung quanh bàn tán, biết được lão già kia tên Lư Phiên, là một tên chấp sự của Vô Tắc quan. Mặc dù Vô Tắc quan không thể đại diện cả Vô Tắc lưu vực, nhưng trong vấn đề giao dịch, đa phần đều ngầm thừa nhận để Vô Tắc quan chủ trì.
Nghe nói đợt giao dịch hơn năm năm trước xuất hiện một bản dị pháp, bị Vô Tắc quan đoạt xuống, về sau không biết vì lý do gì, lại đồng ý đem phân phát ra ngoài, ai cũng có thể tu tập dị pháp.
Cũng vì nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-vo-thien/1652027/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.