Hạ Bàn nằm trên cán, vết thương trên cổ đã được băng bó, hắn ú ớ muốn nói, dẫn đến máu tươi lại rịn ra.
Một bên hắn là một đầu trúc dài chừng hai mét, máu dính trên thân trúc đã chuyển đen, bị Lão Dư cầm lên xem.
"Loại dã trúc này hạ du Cửu Long mạch có quá nhiều, nếu ngươi không nói được, vậy thì viết ra."
Lão Dư nghiêm nói, Hạ Bàn là cháu của hắn, hắn không ra mặt không được.
Đứng một bên Hạ Bạch sắc mặt biến đổi, hắn biết tám, chín phần là liên quan đến lá trà kia, người của hắn đều chết hết, đến cả Hạ Bàn cũng kém chút treo, chủ nhân của lá trà kia đủ hung ác.
Chiếu theo cách người kia hạ thủ, sẽ bỏ qua hắn sao?
Giấy bút được đưa đến, Hạ Bàn run rẩy viết, vậy mà viết lên hai chữ 'Hạ Bạch'.
Hạ Bạch một trận lạnh lẽo, nhưng nhanh chóng làm ra hoảng sợ, quỳ xuống đất:
"Nhị gia, là ta sai, ta không nên đối với Bàn đệ hạ sát thủ."
Đùng.
Hạ Bạch bị Lão Dư một bàn tay đập bay ra cửa lớn, thằm thoi thóp, mà Hạ Bàn nằm trên cán liên tục xua tay, hắn không ngờ Hạ Bạch thà rằng mang tội muốn giết huynh đệ, chứ không muốn lộ ra Tình trà.
"Mang hắn đến Đơn Dương ngục, giam lại ba năm."
Bị người mang đi, Hạ Bạch khoé miệng nâng lên, Hạ Bàn cũng đồng dạng bị mang đi, hắn muốn viết ra chân tướng cũng không có cơ hội.
Lão Dư thật sự phiền muộn, Hạ gia là có tranh đấu, nhưng đến mức độ tương tàn như thế, Hạ gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-vo-thien/1652023/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.