Vòng phật châu phòng ngự bị phá, Thiên Thụ ăn một chút thua thiệt, chung quy vẫn chặn lại đao thứ nhất của Lạc Minh, thiền trượng trong tay dậm mạnh vào hư không, lớn tiếng chửi ầm lên:
"Diệt Lôi, ngươi còn trốn phía sau ngư ông đắc lợi, ta với ngươi không xong."
Nói xong, thiền trượng trong tay lật qua một vòng, tám cái đầu lâu khô quắt như đồng dạng sống lại, nhe răng phát ra nụ cười tàn độc khát máu, xông thẳng về đao mang thứ hai.
Đứng ở phía sau, Diệt Lôi nở nụ cười độn tới đứng một bên Thiên Thụ, trên thân không biết từ lúc nào lượn lờ một đầu Lôi Long phun ra tia sét màu trắng bạc, cười nói:
"Lạc Minh bị thương nặng ra một đao cũng làm ngươi chật vật như vậy, nếu là bình thường ngươi ăn hắn một đao, hẳn là không có cơ hội mở miệng lắm lời."
Diệt Lôi như mỉa mai Thiên Thụ, thực tế hắn so với ai càng kiêng kỵ Lạc Minh đao pháp, vừa dứt lời trên thân Lôi Long bỗng nhiên chớp động, há miệng phun ra mấy chục tia sét thô to như cánh tay, tốc độ so với tám cái đầu lâu của Thiên Thụ nhanh gấp mấy lần, loé lên liền đánh lên đao mang thứ hai đang ập tới.
Đao mang, đầu lâu quỷ khóc, tia sét màu bạc, trước sau không sai biệt lắm đụng vào nhau, ầm vang nổ tung trời.
Rầm, rầm, rầm.
Liên miên tiếng nổ không ngừng, đao mang sóng lớn của Lạc Minh mặc dù kéo dài, cuốn lên đao thế cũng cực kỳ khủng khiếp, nhưng dưới Thiên Thụ cùng Diệt Lôi liên thủ lại đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-vo-thien/1652016/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.