Trần Phong buông bỏ, không tiếp tục cạnh tranh, dù cho phía sau hắn có Vạn Thiên Kim , nhưng hắn cũng không muốn nữ nhân mình chạy tới chạy lui.
Trần Phong đi vơ vét của cải tầm vài trăm người, với vài vạn mà Lão Thất cho, Linh Thạch Thượng Phẩm trong người hắn cũng còn tầm khoảng bốn mươi vạn, Trung Phẩm hay Hạ Phẩm chưa nhắc tới.
Phải biết để có được khoảng một vạn Thượng Phẩm Linh Thạch, những tu luyện giả ở Nam Hải phải ra khơi tìm kiếm bảo vật.
Đem về hối đoái ra Linh Thạch thì phải tích trữ vài tháng thậm chí cả năm mới có được khoảng một vạn Linh Thạch Thượng Phẩm.
Ấy vậy mà thằng Kim công tử này cư nhiên tùy tiện ném ra trăm vạn để mua một gốc linh dược, cứ như là hắn ném ra không phải Linh Thạch mà là đá vụn.
Không biết nên cả ngợi hắn là đại phú hào hay là ngu ngốc nữa, ý nghĩ này cũng xuất hiện trong đầu mỗi người ở đây.
Kim công tử dùng một trăm vạn Thượng Phẩm Linh Thạch cầm xuống gốc Hằn Băng Liên vạn năm liền cười ha hả, rung đùi đắc ý, nhìn hướng Trần Phong.
Từng đạo ánh mắt hình trái tim hướng Kim công tử ném tới, hắn sảng khoái ôm hai cái mỹ nữ mỉm cười, lại nhìn biểu lộ của Trần Phong, trong lòng hắn cũng cười to không ngớt.
Vui mừng hơn ai khác là mỹ nữ chủ trì đấu giá, lần này được lợi không ai khác là Càn Long Thương Hội.
Sự tranh chấp của hai phú hào cũng tạm lắng xuống, buổi đấu giá cũng tiếp tục tiến hành.
Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-vinh-hang/1669111/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.