Trần Phong từ từ triệt tiêu kết giới trong căn phòng, đến khi nhìn rõ trạng thái bên ngoài, và ngược lại đám người bên ngoài cũng đều ngừng công kích, kinh ngạc nhìn trân trân vào trong phòng.
Trần Phong thẳng tắp sống lưng, bên cạnh là Trần Mộng Kỳ và Nhan Như Ngọc, trên vai là tiểu Hỏa Hỏa khả ái dễ thương.
Trần Phong nhìn gần trăm người cách đó vài bước, khóe môi nhếch lên một nụ cười khinh thường.
Hồn Lực tỏa ra xem xét khắp Phượng Hoàng Cung, thì cũng thấy có vài đệ tử Cự Kiếm Môn, Cực Lạc Môn, Vi Thủy Các, các loại thế lực không đối địch với Trần Phong đi vào, một số chết, một số cũng bị trọng thương trốn tránh, không cách nào đi ra khỏi cung điện này.
Trong phút chốc Trần Phong hơi cau mày, sát ý tập trung vào đám người trước mắt này.
-Các ngươi, hôm nay phải chết.!
Trần Phong tiếng nói lạnh lùng từ trong cổ họng phát ra, mặc dù sống chết của đám người này không liên quan tới Trần Phong, chỉ cần người bên cạnh hắn chu toàn là được.
Nhưng dù gì đây cũng là người của phe mình, không thể tùy ý cho địch nhân chà đạp được, chả khác nào chà đạp lên hắn.
-Ha..haha, chúng ta cứ tưởng là ai..thì ra là một tên mặt trăng nhỏ cùng hai đại mỹ nhân, tiểu tử mau giao bảo vật bên trong này ra, chúng ta sẽ cho ngươi toàn thây.
Tất cả mọi người đều kinh diễm nhìn không chớp mắt vào Nhan Như Ngọc, mỹ mạo như thiên tiên, trên thân phát ra khí tức cường đại, cao quý , thánh khiết làm bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-vinh-hang/1669069/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.