Diệp Phàm cảm thấy là lạ , lập tức quay lại nhìn con cá bị xiên nướng , rồi dường như đã hiểu ra gì nhìn bên cạnh hỏi Trần Phong.
-Trần huynh , cá ngươi bắt có phải vảy có nhiều màu?
-Không có nhiều màu , chỉ có năm , sáu màu thôi.
Trần Phong lắc đầu nói.
Diệp Phàm nghe vậy thở ra một hơi,nhưng lập tức sắc mặt tái mét.
-Trần huynh ngươi đây là bắt Linh thú Ngũ Hành Long Ngư của Các chủ nướng ăn a.
Trần Phong nghe vậy thì cười , chép chép miệng.
-Chả trách , ăn ngon như vậy hắc hắc , thì ra là thịt Linh Thú
Ngũ Hành Long Ngư là một loài Linh thú có một tia huyết mạch Long Tộc , một khi trưởng thành còn có cơ hội hóa Long.
Linh thú có linh trí không kém gì nhân loại , từ khi sinh ra đã biết hấp thu thiên địa linh khí tu luyện , không như Yêu thú chỉ là một đám linh trí khá thấp , chỉ biết tu luyện khi trưởng thành và bắt đầu tiến câp.
Lúc này Tiêu Chính Thuần giận không thể nhịn, Ngũ Hành Long Ngư là lúc trước hắn lịch luyện , đi vào một di tích, gần như liều mạng mới đem được vài con ấu sinh kỳ về.
Nuôi nó từ khi còn nhỏ đến bây giờ, hắn xem như bảo bối, lúc buồn chán ở Vi Thủy Các ra chăm sóc chúng nó làm niềm vui , mà nay Trần Phong lại đem một con đi nướng , làm hắn hận muốn ngứa răng.
-Tiểu điệt bái kiến Các chủ.
Diệp Phàm cung kính chào hỏi Tiêu Chính Thuần , Tiêu Chính Thuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-vinh-hang/1669015/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.