Một cự kiếm khổng lồ từ trên không cắm xuống , sinh ra từng đạo vết rách không gian.
Một kiếm đi xuống , tám người mở mắt trừng trừng , áp lực đè xuống làm họ không thể di chuyển mảy may , nếu cấp tốc rời bỏ vị trí trận pháp thì họ sẽ cũng bị phản phệ từ lực lượng của những người còn lại.
Lữ Hàn Phi ánh mắt lấp lóe khó có thể tin , lúc trước hắn vẫn còn tự tin nhưng bây giờ hắn có muốn chạy cũng không kịp nữa rồi.
Theo hắn nhìn trong mắt , một tiểu tử yếu kém hắn có thể tùy ý chà đạp , bây giờ có thể đánh ra công kích vượt qua hai đại cảnh giới , làm hắn chỉ còn lại tuyệt vọng.
Vù...vù...vù.
Cự Kiếm mang theo lực lượng chém vỡ thương khung , ầm ầm áp xuống , tám người bị khí thế khóa lại không thể nhúc nhích.
-Không , không thể nào!
Lữ Hàn Phi nhanh chóng lấy ra một tấm ngọc bội lập tức bóp nát , hoảng sợ hét.
-Phụ thân , cứu ta aaaa.
..ẦM!"
..ÂM!"
...ẦM"
Tuyệt Sát Liên Hoàn Trận của tám người nhanh chóng vỡ nát , cự kiếm như một ngọn núi ầm ầm mà áp xuống.
..Ầm ầm!"
Mặt đất chấn động , nhanh chóng sinh ra vết nứt như mạn nhện kéo dài , cây cối xung quanh bị dư chấn gãy đổ nát , phía xa Tiêu Ngọc Sương hoảng sợ nhìn xem cũng bị chấn bay ra xa đụng vào một thân cây hôn mê bất tĩnh.
Những võ giả đi xem theo những thanh kiếm bay đi đâu , vừa tới thì thấy một màn này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-vinh-hang/1669004/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.