Chương trước
Chương sau
Bông tuyết y nguyên nhìn như không có quy luật nào cả, kì thực không phải đang bay.

Gian phòng vẫn an tĩnh như vậy.

Tỉnh Cửu rời khỏi gian phòng, không đi bao xa, bình tĩnh chờ đợi.

Một lát sau, người phủ kín trong sương mù kia cũng rời khỏi phòng, theo sau hắn đi đến nơi xa.

Hình ảnh mô phỏng mạng ẩn giống như một mảnh vũ trụ hư không, có thể theo tâm ý của người dùng mà tạo thành bình chướng, trong nháy mắt đã biến thành một gian phòng.

Nếu như ngươi thích thậm chí có thể xây một cung điện ở nơi này, chỉ bất quá cát sỏi làm nên cung điện này là số liệu, chỉ cần một trận gió sẽ sụp đổ.

Tỉnh Cửu đẩy ra một cánh cửa trong hư không, ra hiệu đối phương đi theo mình vào trong.

Người trong sương mù rõ ràng có chút không vừa ý với gian phòng vuông vắn mà hắn chế tạo ra, lắc đầu, tại cách đó không xa xây một cái thiên luân chọc trời (Thiên luân: vòng quay mặt trời).

Đây là một nữ nhân.

Tỉnh Cửu đạt được kết luận này không chỉ bởi vì đối phương thích thiên luân, phải biết trong tiểu thuyết và phim ảnh hắn từng xem cũng có không ít nam nhân thích thiên luân. Vấn đề ở chỗ, người kia đồng thời giống Bạch chân nhân thích đem mặt mình phủ kín sương mù.

Ngoại trừ bản thân hắn chỉ có nữ nhân mới làm như vậy.

Hắn cùng người kia vừa đi vào, thiên luân bắt đầu chuyển động, tốc độ lúc nhanh lúc chậm, đại biểu cho thuật toán thay đổi, lúc này chắc chắn không có bất kỳ người nào có thể nghe lén đối thoại của bọn họ. Người kia rõ ràng muốn khoe khoang năng lực kỹ thuật của mình với Tỉnh Cửu, đáng tiếc là Tỉnh Cửu không thèm để ý.

"Người mà ngươi muốn tra gọi là Trần Tín, đã từng là chiến sĩ tinh nhuệ của quân khu bốn liên khu, mười một năm trước đã chết trong trận chiến với ám vật chi hải."

Người trong sương mù nói: "Nếu ngươi đã muốn tra hắn, chứng tỏ hắn hiện tại còn sống, đúng không?"

Tỉnh Cửu nói: "Hiện tại đã chết rồi."

Người trong sương mù đoán được ý tứ của những lời này, trầm mặc một lát rồi tiếp tục hỏi: "Vậy rốt cuộc ngươi muốn tra cái gì?"

Tỉnh Cửu nói: "Hắn là một thích khách, ta muốn biết là ai thuê hắn, hoặc là hắn thuộc về tổ chức nào."

Người hiện đại bình thường đều sẽ dùng từ sát thủ, người kia có chút không quen với cách gọi là thích khách, trầm mặc thời gian rất lâu, đột nhiên hỏi: "Ngươi đã từng nghe về hồ điệp hay chưa?"

Tỉnh Cửu đương nhiên biết nàng hỏi không phải là loại côn trùng có cánh kia.

Người trong sương mù nói: "Đại khái hơn hai trăm năm trước, liên minh quân phương đã từng xuất hiện một ban ngành đặc biệt, không có phiên hiệu cũng không có cơ cấu, trong hồ sơ cũng không tồn tại. Ngươi không cần hỏi làm sao ta biết việc này, ta chỉ cần nói cho ngươi biết thực sự tồn tại, chỉ là rất nhanh đã bị quân đội giải tán."

Tỉnh Cửu nói: "Tiếp tục."

Người trong sương mù nói: "Ban ngành đặc biệt kia mặc dù không có bất luận danh hiệu nào cả, nhưng ở trong ba lần hành động ban đầu, hiện trường đều phát hiện vết tích liên quan đến hồ điệp."

Tỉnh Cửu không quen với nói chuyện nói một nửa chờ đối phương hỏi mới nói tiếp này, nhưng không có cách nào, chỉ có thể hỏi: "Ân?"

"Bên trong hiện trường thứ nhất xuất hiện là hai đường vòng cung, có thể nhìn thành bút họa đơn giản của hai cánh hồ điệp. Hiện trường thứ hai có ba con hoàng hồ điệp đã chết, hiện trường thứ ba thì là hai con mắt." Người trong sương mù phát hiện Tỉnh Cửu không có ý tứ muốn đáp lời, có chút không thú vị tiếp tục nói: "Ngươi biết, con mắt là hình ảnh thường xuyên xuất hiện trên hai cánh của hồ điệp."

Tỉnh Cửu hỏi: "Nội dung của ba lần hành động?"

Người trong sương mù nói thẳng: "Trong hồ sơ tuyệt mật của quân đội chỉ có điều tra sau đó, không có nội dung ghi chép, nhưng căn cứ ta kiểm tra đều là chuyện phi thường đáng sợ, hành động lần thứ hai thậm chí trực tiếp làm cho một hành tinh hủy diệt."

Tỉnh Cửu hỏi: "Chuyện này cùng người mà ta muốn tìm có quan hệ gì?"

"Có rất ít người có tư cách biết ban ngành đặc biệt này, ta cũng là khi còn bé... Cơ duyên xảo hợp thấy được một chút ghi chép, trong ghi chép nói ban ngành này đã bị giải tán, nhưng ta không nghĩ như vậy."

Người trong sương mù không biết nghĩ tới chuyện gì, thanh âm hơi thấp nói: "Ta cảm thấy con hồ điệp kia một mực bay múa bên trong tinh hải."

Tỉnh Cửu nói: "Chứng cứ?"

"Ta từng nghiên cứu hồ sơ các vụ án lớn trong Tinh Hà liên minh hai trăm năm qua, trong đó có chừng 11% có những thứ khó lòng giải thích, trong đó ta thấy được vài phần vết tích của hồ điệp. Ta tin tổ chức kia vẫn còn tồn tại, nhưng không biết là tốt hay là xấu..."

Người trong sương mù nói: "Tỉ như ba mươi năm trước thời điểm liên minh tuyển cử, một vị uỷ viên danh vọng lớn nhất tại chủ tinh đề phòng sâm nghiêm bị người ta ám sát lặng yên không một tiếng động, lại tỉ như bảy mươi năm trước trận chiến với ám vật chi hải, Tinh môn căn cứ hãm sâu, mắt thấy ức vạn dân chúng sẽ chết đi, bỗng nhiên tinh hệ hằng tinh bạo phát một lần nổ điện từ cực lớn, trực tiếp phá hủy liên hệ của đám quái vật ám vật chi hải kia, mới khiến cho đám người dưới lòng đất ở căn cứ Tinh môn sống tiếp được, con hồ điệp kia rốt cuộc muốn làm cái gì?"

Tỉnh Cửu nói: "Ân?"

Người trong sương mù nhìn thẳng vào mắt của hắn nói: "Trận nổ điện từ kia tạo thành hình ảnh như một đôi cánh hồ điệp."

Tỉnh Cửu nói: "Ngươi suy nghĩ nhiều."

Đây là một cái phán đoán chính xác của nhà vật lý học thiên văn đưa ra.

Người trong sương mù nói: "Nếu như Trần Tín là thích khách, hắn chỉ có thể bán mạng cho con hồ điệp kia."

Tỉnh Cửu nói: "Một người chết vẫn còn sống biến thành thích khách, dựa theo phim cùng tiểu thuyết chỉ có thể là ý chí của liên minh."

Người trong sương mù nói: "Tin tưởng ta, không phải liên minh."

Tỉnh Cửu nói: "Cho nên ngươi hoài nghi hắn có quan hệ với con hồ điệp kia ư?"

Người trong sương mù nói: "Nếu không có ai có thể giấu diếm được liên minh để cho một tinh không chiến sĩ của quân đội giả chết đào tẩu?"

Mặc kệ là quảng trường dưới đất hay là Tân Thế học viện lại hoặc là Thủ Nhị đô thị, Tỉnh Cửu đều có thể cảm nhận được lực khống chế của Tinh Hà liên minh nhìn như lỏng lẻo, kì thực cực mạnh đối với các tầng cấp xã hội. Những máy quét đâu đâu cũng có kia, cơ hồ hoàn toàn phá hỏng tất cả các tổ chức liên hành tinh, những hình ảnh trong tiểu thuyết cùng phim ảnh chỉ tồn tại ở trong tưởng tượng.

Như vậy suy luận này có vẻ có chút đạo lý.

Chỉ là tên thích khách mặc đồ bảo hộ lao động kia ko có dấu hiệu nào của hồ điệp, Tỉnh Cửu nghĩ đến tu vi yếu ớt của đối phương, nghĩ thầm chẳng lẽ chỉ là thành viên cấp thấp của tổ chức này ư.

Mặc kệ người trong sương mù suy đoán có chính xác không, tóm lại hắn cung cấp tin tức chính xác về tên thích khách kia, còn đưa ra một loại khả năng để tham khảo.

Hắn nói: "Giao dịch hoàn thành, ngươi muốn cái gì?"

Người trong sương mù nhìn chằm chằm vào mặt hắn, nói: "Ta muốn biết ngươi là ai."

Vài ngày trước trong gian phòng kia hắn đưa ra yêu cầu với đám vân quỷ lợi hại nhất Tinh Hà liên minh, từng hứa hẹn sẽ làm một chuyện, mặc dù đến tột cùng có thể xử lý được hay không, cuối cùng sẽ do chính hắn phán đoán. Ai có thể ngờ tới, người trong sương mù lại đem điều kiện này dùng lên chính hắn.

Thiên luân lúc này đã quay mười mấy vòng lúc nhanh lúc chậm, hai người mặt đối mặt nói chuyện rất lâu.

Nhưng bọn hắn không biết bộ dạng của đối phương dài ngắn thế nào, thanh âm đương nhiên cũng là giả.

Người kia thủ đoạn kỹ thuật xác thực rất cao minh, thậm chí quá huyễn kỹ, thiên luân chuyển động phát ra tiếng ma sát rất nhỏ, biểu lộ trong phòng càng thêm yên tĩnh.

Bầu không khí trở nên có chút lắng lại, người kia nghĩ Tỉnh Cửu khẳng định sẽ cự tuyệt yêu cầu của mình, đang chuẩn bị lên tiếng châm chọc hắn vài câu, nhưng không ngờ nghe được đáp án nằm ngoài suy nghĩ.

"Ta là Tỉnh Cửu. Tỉnh trong nước sông không phạm nước giếng, Cửu trong sự tình tám chín phần không như ý."

Sau đó vung tay, ngón tay ở trong hư không vẽ ra một bức tranh, nói: "Ta dáng vẻ thế này."

Bầu không khí trong thiên luân đột nhiên trở nên lạnh.

Nếu như số liệu có thể mô phỏng không khí bên ngoài mà nói.

Người trong sương mù nhìn bức chân dung kia, trầm mặc sau đó hỏi: "Ngươi vì sao lại gọi bằng danh tự quái như Tỉnh Cửu?"

Tỉnh Cửu nói: "Thỏ rừng cũng rất quái lạ."

Bầu không khí trở nên lạnh hơn.

Đúng vậy, hắn cũng sớm đã nhìn ra, người trong sương mù chính là "Thỏ rừng" bị hắn truy đuổi về tới chiến hạm.

Thật sự có chút ngoài dự liệu, gia hỏa cùng hắn có thù lại dụng tâm giúp hắn tra xét.

Thỏ rừng cười lạnh một tiếng nói: "Cái tên này của ta có ý là, coi như con thỏ nóng lên cũng muốn cắn người."

...

...

Vũ trụ phía bên ngoài tinh hệ càng thêm hắc ám, xa xa hàng vạn khỏa hằng tinh phảng phất vĩnh viễn không cách nào tới gần.

Từ chiến hạm nhìn về, có thể nhìn thấy toàn bộ hình dạng của tinh hệ, tựa như đồ chơi trong tay hài tử.

Hạm trưởng đứng tại bên ngoài phòng hạm trưởng bị khóa trái, sắc mặt khó coi tới cực điểm, đầu tóc rối bời đến cực điểm, phất tay đuổi đám thuộc hạ, không thể làm gì khác đành hô trong máy bộ đàm: "Chiến hạm đã rời mạng mười mấy phút... Ngươi rốt cuộc muốn làm gì!"

Không có ai trả lời câu hỏi của hắn, chỉ có thể mơ hồ nghe được bên trong có người đang gọi tên lường gạt gì đó.

Cửa phòng hạm trưởng trượt ra, thanh âm kia trở nên càng rõ ràng hơn: "Lừa đảo! Nam nhân đều là lừa đảo!"

Hạm trưởng sắc mặt đột biến, dùng tốc độ nhanh nhất lướt vào bên trong, đem cửa phòng khóa trái, đi vào góc hẻo lánh hỏi: "Hàn Đông! Xảy ra chuyện gì?"

Một thiếu nữ người mặc quân trang ôm máy tính, ngồi trước hộp kim loại màu đỏ, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, đang tức giận.

Nàng gọi là Nhiễm Hàn Đông, là người sửa máy tính trong chiếc chiến hạm ở tiền tuyết này.

Đương nhiên, nàng có năng lực cùng bối cảnh gia đình viễn siêu những người sửa chữa máy vi tính thông thường.

Về phần bối cảnh gia đình của nàng đến cùng là cái gì, toàn bộ hạm đội chỉ có ba người biết.

"Ghê tởm!" Nhiễm Hàn Đông không để ý đến hạm trưởng, nhìn gương mặt hoàn mỹ đến cực điểm trên máy vi tính, cười lạnh nói: "Ta hảo ý giúp cho ngươi, kết quả ngươi lại dùng một gương mặt giả tới lừa gạt ta!"

Hạm trưởng tiến tới, nhìn gương mặt kia, kinh hãi nói: "Đây là trò chơi công ty nào làm ra? Lôi đình? Họa sĩ là ai? Thật sự là nghệ thuật a!"

Nhiễm Hàn Đông nghe lời này nao nao, ngón tay tại trên máy vi tính nhanh chóng thao tác, bắt đầu lục soát danh tự gọi Tỉnh Cửu kia.

"Quả nhiên là lừa gạt! Mặt là giả, ngay cả danh tự cũng là giả, còn chút thể diện nào sao!"

Nàng nhìn kết quả tìm kiếm trên mành hình, suýt nữa mắng thô tục.

Những kết quả tìm kiếm đều là một bản tiểu thuyết gọi là « Đại Đạo Triêu Thiên ».

Hạm trưởng càng nghe càng là hồ đồ, lại có chút bất an, nghĩ thầm chẳng lẽ đại tiểu thư cùng người nào đó yêu nhau qua mạng? Hơn nữa còn bị người lừa?

"Ta muốn xin nghỉ!"

Nhiễm Hàn Đông đứng dậy, nhìn chằm chằm vào mắt hắn nói.

Hạm trưởng nghĩ thầm ngươi cần nghỉ, chẳng lẽ ta dám không duyệt ư, nhưng cũng nên có lý do đi, chẳng lẽ dùng trị liệu thất tình làm lý do, nếu truyền về chủ tinh, mình còn sống được hay không?

"Ta muốn về Tinh môn căn cứ."

Nhiễm Hàn Đông xoay người sang chỗ khác nhìn về phía quần tinh trong vũ trụ hắc ám, "Ta có vị biểu di thân thể không tốt, ta muốn đại biểu mẫu thân đi xem nàng một chút."

Hạm trưởng biết bối cảnh gia thế của nàng, tự nhiên nghĩ đến vị biểu di kia là ai, thần sắc khẽ biến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.