Trong bóng tối con kia mâm ngọc đại con mắt, chính là Trung Châu Phái trấn sơn thần thú Kỳ Lân.
Nghe được lời của Bạch chân nhân, ánh mắt Kỳ Lân càng thêm lãnh khốc, sát ý phảng phất giống như thực chất, rõ ràng muốn đi giết Tỉnh Cửu.
"Tiên lục không cách nào bị luyện hóa, hắn chính là người chết, ngươi không cần tự mình ra tay."
Bạch chân nhân hờ hững nói: "Chuyện này, ngươi và ta coi như không biết được rồi."
"Giám linh có vấn đề, có muốn gọi ra hỏi một hồi hay không?" Kỳ Lân dùng thần thức nói.
"Đều sắp thành yêu, hà tất phải hỏi thêm?"
Bạch chân nhân đưa tay hướng về trong bầu trời đêm lấy ra một vật.
Cái vật kia chính là Thanh Thiên giám, chỉ là không biết bị nàng lấy đạo pháp gì co lại thành một vòng tròn nhỏ, có thể nắm trong tay.
Vô số đạo huyền khí cực hàn, từ ngón tay của Bạch chân nhân tràn ra, mặt ngoài Thanh Thiên giám dần dần kết băng.
Tầng huyền băng này nhìn như cực nhạt, kì thực cực kỳ cứng rắn, coi như là tiên kiếm cũng rất khó chém được.
Nàng phất tay đem Thanh Thiên giám bị đóng băng, trấn áp tiến vào tuyệt mạch nơi sâu dưới lòng của Vân Mộng Sơn.
Mấy trăm năm sau, giám linh tiêu tan, ảo cảnh lại một lần nữa, có lẽ là Thanh Thiên giám mới có thể lại thấy ánh mặt trời.
Nhìn hình ảnh này, trong đôi mắt Kỳ Lân xuất hiện một vệt hài lòng, cảm thấy xử trí như vậy thỏa đáng nhất.
Bạch chân nhân rời khỏi động phủ, đi tới chỗ cao của Vân Mộng Sơn, khí tức dần lạnh, phảng phất đã biến thành một toà núi tuyết kiên có thể không tồi, hàn khí bức người.
Vấn đạo đại hội lần này, mục đích của Trung Châu Phái là thay tiên lục tìm kiếm người thừa kế, chỉ cần đủ mạnh, bất kể là ai cũng có thể.
Nhưng nếu lấy được tiên lục chính là tên Thanh Sơn đệ tử kia, như vậy người thừa kế sẽ biến thành người gánh vác.
Người thừa kế cùng người gánh vác chỉ kém nhau một chữ, nhưng tao ngộ lại khác biệt một trời một vực.
Tựa như nàng nói với Kỳ Lân vậy, người kia sẽ bị tiên lục khống chế, biến thành một con khôi lỗi, trừ phi đối phương có thể luyện hóa tiên lục.
Phóng tầm mắt khắp thế gian, có ai có thể luyện hóa tiên lục chứ?
Nghĩ vấn đề này, sâu trong đáy mắt của nàng xuất hiện một đạo cảnh ý cực kì nhạt.
Bóng màu xám chạy ra khỏi Trấn Ma Ngục, thả ra Minh Hoàng, vấn đạo mấy chục năm chỉ muốn tu hành phá cảnh, trên đỉnh Bất Chu Sơn đạp nát hư không......
Lẽ nào thật sự chính là ngươi?
Ngươi vẫn còn sống sót?
Vậy lần này ngươi cũng nên chết được rồi chứ?
......
......
Trên sàn nhà, trên vách tường, trên khung cửa của bác bì chi ốc đều bị cắt ra vô số đạo dấu vết, nhìn như phù văn lít nha lít nhít, thiên quang rơi vào phía trên, phản xạ ra các loại hình dạng kỳ quái.
Tỉnh Cửu nằm ở trong ghế trúc, ngón trỏ tay phải ở trên khung cửa chậm rãi vuốt ve, cảm thụ loại xúc cảm kỳ diệu kia, nhìn bóng lung của Nam Vong, không biết đang suy nghĩ gì.
Trong vách núi bỗng nhiên dâng lên một trận gió, thổi tan mây bay, tạo ra một chỗ trống như có như không, thấy ẩn hiện thanh sam lấp lóe.
Nam Vong đứng dậy hành lễ.
Thanh Sơn chưởng môn Liễu Từ từ ngoài vách núi đi vào.
Hắn không nghi ngờ chút nào là đại nhân vật đỉnh cao nhất của Triêu Thiên đại lục, nhưng ngoại trừ thân hình có chút cao lớn, lại không có điểm gì đặc biệt.
Hắn ăn mặc kiện bố y tầm thường, hai hàng lông mày bằng phẳng, biểu hiện ôn hòa, tựa như kiếm trong vỏ, không hề lộ ra sắc bén.
Đương nhiên, khí tức của hắn bao la mà bao dung, cũng như một chiếc vỏ kiếm, có thể chứa đựng tất cả sự vật.
Liễu Từ phất tay ra hiệu Nam Vong rời đi.
Nam Vong hơi nhíu mày, Cẩm Sắt Kiếm động, kiếm huyền hết mức thu lại, sau đó xoay người bước đi, hừ một tiếng.
Nhìn dáng vẻ tức giận rời đi của nàng, Liễu Từ sủng nịch cười cười, sau đó chú ý tới, trên mặt Tỉnh Cửu cũng mang theo mỉm cười nhàn nhạt.
Liễu Từ có chút giật mình, phải biết mỉm cười nhàn nhạt trình độ như thế này, đối với Tỉnh Cửu mà nói, cũng đã xem như là sủng nịch tới cực điểm.
Như vậy xem ra, ở bên trong Thanh Thiên giám bảy mươi năm, chung quy vẫn có chút biến hóa.
Liễu Từ ống tay áo khẽ động, Thừa Thiên kiếm ý lan ra, một toà kiếm trận vô hình bao phủ cả bác bì chi ốc.
Dù cho Vân Mộng Sơn Kỳ Lân lén tới gần, cũng không cách nào nghe được hắn cùng Tỉnh Cửu nói chuyện.
"Trường sinh tiên lục không phải phó lục, là chính lục."
Không có bất kỳ hàn huyên cùng lời mở đầu, Tỉnh Cửu trực tiếp nói.
Liễu Từ nói: "Bạch tiên nhân năm đó lưu lại ba chủ ba phó, sau đó trấn áp Minh Hoàng đã dùng một đạo chính lục, vấn đạo đại hội cũng lấy ra một đạo chính lục, bọn họ muốn làm cái gì?"
Tiên lục chính là tiên gia pháp bảo chân chính, hiện nay thế gian chỉ có Trung Châu Phái có, đó là Bạch Nhận tiên nhân phi thăng lưu lại di sản.
Bên trong phó lục ẩn chứa tiên khí nếu để người bình thường đạt được, đủ để tẩy cân hoán cốt, bước lên tu hành đại đạo, nếu để người tu hành đạt được thì lại có thể kéo dài tuổi thọ mấy chục năm. Chính lục tiên khí càng nhiều, càng quan trọng chính là bên trong vô cùng có khả năng còn sót lại tiên ý của Bạch tiên nhân, đối với người tu hành tới nói là pháp môn cao nhất để tìm hiểu thiên địa chí lý, phi thăng đắc đạo.
Liễu Từ vốn không hiểu, coi như Trung Châu Phái muốn làm chính đạo lãnh tụ, làm sao đến mức lấy ra một đạo tiên lục làm phần thưởng vấn đạo.
Hiện tại biết là chính lục, càng làm cho hắn cảm thấy kỳ quái.
Đổi thành hắn Thanh Sơn chưởng môn, đó là tuyệt đối không nỡ.
Trung Châu Phái đến tột cùng muốn làm gì?
Tiên nhân không ở thế gian, không người tiếp xúc qua tiên lục, theo đạo lý mà nói, không người nào có thể đoán được ý nghĩ của Trung Châu Phái, nhưng Tỉnh Cửu ngoại lệ.
Hắn nói: "Tiên ý chính là một đạo tiên thức mà Bạch Nhận lưu lại, nàng có thể thông qua một loại đạo pháp nào đó từ ngoại giới trở về."
Liễu Từ nghĩ hình ảnh năm đó Minh Hoàng bị trấn áp, biểu hiện bỗng nhiên nghiêm nghị, nói: "Đoạt xá?"
Tỉnh Cửu nói: "Không sai, gần như ý nghĩ của sư phụ ngươi năm đó nghĩ tới, vì lẽ đó Trung Châu Phái cần chọn một đạo thân mạnh nhất, thích hợp nhất, trước tiên dùng tiên thức trong âm thầm khống chế, sau đó chậm rãi đợi thời khắc đó đến."
Liễu Từ cảm thấy không hiểu, nói: "Thật vất vả mới đi ra được, trở về làm cái gì?"
Tỉnh Cửu nói: "Chỉ là một đạo tiên thức, trở về nói cũng sẽ không phải toàn bộ là nàng."
Liễu Từ nhìn Vân Mộng chư sơn phía ngoài vách núi, lắc đầu nói: "Trung Châu chi đạo, đều là dây dưa như vậy."
Tỉnh Cửu nói: "Đối với Trung Châu Phái mà nói, đây chính là một đạo lôi đình ẩn mà không phát, ngày sau nếu thật sự có việc, lôi đình giáng lâm, không người có thể chịu."
Mặc dù thông qua tiên lục trở lại Triêu Thiên đại lục Bạch Nhận tiên nhân chỉ là phân thân, vẫn như cũ không phải người tu đạo trên đại lục có thể đối kháng.
Tiên nhân chính là tiên nhân, một phần trăm tiên nhân cũng là tiên nhân.
Liễu Từ nói: "Rất muốn nhìn lúc lôi đình rơi xuống, sẽ là uy thế như thế nào."
Tỉnh Cửu nói: "Không rơi xuống được, bởi vì vận may của nàng không tốt, tiên lục rơi vào trong tay ta."
Liễu Từ nói: "Ngươi định làm gì?"
Tỉnh Cửu nói: "Đương nhiên là luyện hóa đạo tiên lục này, làm cho nàng không cách nào trở về."
Liễu Từ nhìn vào mắt của hắn, nói: "Ngươi biết đây là chuyện rất khó."
Tỉnh Cửu nhìn quyền trái, nói: "Nếu đã ở trong tay ta, vậy cũng chỉ có làm như thế."
Liễu Từ nói: "Nếu như ngươi thật có thể luyện hóa đạo tiên lục này, Vân Mộng Sơn nhất định có thể đoán được thân phận của ngươi."
Tỉnh Cửu bình tĩnh hỏi: "Ta là người xấu ư?"
Liễu Từ hờ hững nói: "Không phải người tốt, nhưng cũng không phải người xấu."
Tỉnh Cửu nói: "Đã như vậy, coi như thế nhân đoán được thân phận của ta, có thể làm sao?"
Thế gian biết được thân phận thực sự của hắn chỉ có mấy người.
Triệu Tịch Nguyệt hoặc là mơ hồ đoán được, nhưng nếu nàng không chịu làm rõ, hắn coi như nàng không biết.
Tựa như bên trong Thủy Nguyệt Am vị kia như thế.
Thân phận chân thật của hắn bại lộ, chân chính chịu ảnh hưởng chính là danh vọng của Thanh Sơn.
Sư thúc tổ phi thăng thành công cùng sư thúc tổ phi thăng thất bại, chuyển thế trùng tu, đây là hai việc khác nhau.
Liễu Từ nói: "Ngươi nghĩ ra cách làm sao luyện hóa đạo tiên lục này chưa?"
Tỉnh Cửu nói: "Ta đang suy nghĩ."
Liễu Từ nói: "Ở trong quá trình ngươi suy nghĩ, đạo tiên thức kia sẽ chiếm đạo thân của ngươi, khống chế đạo tâm của ngươi, làm sao ngăn cản?"
Tỉnh Cửu nói: "Nếu không thể được, ta sẽ đem tay trái chém xuống."
Liễu Từ nhìn tay trái của hắn, nói: "Kỳ thực ta có phương pháp rất tốt, lấy cái đồ vật đem nắm tay của ngươi bao lấy, bảo đảm sẽ không xảy ra chuyện."
Tỉnh Cửu híp mắt, nhìn hắn nói: "Ngươi biết ta sẽ không đồng ý."
Liễu Từ mỉm cười nói: "Ta chính là tùy tiện nói một chút, ngươi gấp cái gì."
Tỉnh Cửu nói: "Mau chóng đưa ta trở lại Thanh Sơn."
Liễu Từ tầm mắt lần thứ hai rơi vào tay trái của hắn, biết hắn kỳ thực cũng không hoàn toàn tự tin có thể luyện hóa đạo tiên lục này.
Trên mặt đất những vết rách kia bỗng nhiên rung động lên, sau đó hơi nổi lên, biến thành đường nét mắt thường có thể thấy.
Liễu Từ ánh mắt bình tĩnh rồi lại chăm chú, tựa như là hồ nước vĩnh viễn không có gió.
Tỉnh Cửu biết hắn muốn làm gì, hơi nhíu mày, nhưng không có từ chối.
Vô số đạo kiếm ý rơi vào trên tay trái của hắn, lít nha lít nhít, tầng tầng lớp lớp bọc lại, tựa như là một quyền sáo vô hình.
Không còn một tia tiên khí có thể từ ngón tay Tỉnh Cửu tỏa ra, thần thú dù nhạy bén cũng không cách nào ngửi thấy được mùi vị.
Đây là Thanh Sơn chủ phong Thừa Thiên kiếm pháp, cũng là trận pháp cấp cao nhất Triêu Thiên đại lục, nhìn như vô hình, kì thực có chất.
Tỉnh Cửu thừa nhận bất kể là hắn hay là sư huynh, Thừa Thiên Kiếm đều không học tốt được như Liễu Từ, Cố Thanh thiên phú vẫn là chênh lệch chút, chỉ xem có thể nghĩ chút biện pháp khác hay không.
Hắn hỏi: "Đoạt đỉnh không hợp quy tắc sự tình giải quyết?"
Liễu Từ nói: "Không vậy ta tới nơi này làm gì? Biết ngươi từ trước đến giờ không đi con đường tầm thường."
Tỉnh Cửu nói: "Nếu Trung Châu Phái lấy ra tiên lục là có ý nghĩ này, liền sẽ không trở ngại, mà con đường ta lựa chọn đều là con đường duy nhất, cũng không phải là ra vẻ như thế."
Liễu Từ lắc đầu nói: "Năm đó thời điểm đánh bài, sư phụ đã nói, con đường của ngươi khác với tất cả mọi người, có chút thẳng thắn."
Tỉnh Cửu nói: "Chúng ta đã ba trăm năm không đánh bài rồi?"
Liễu Từ trầm mặc một chút, hành lễ nói: "Phải, sư thúc."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]