Muốn chạy trốn, muộn rồi!
Lạc Ly lại một lần nữa triệu hồi con ngựa bay, bắt đầu đuổi theo.
Đem bọn nó lần lượt đánh giết! Không để lại một con!
Đánh giết toàn bộ, Lạc Ly cười lạnh, nhìn về phía Phượng Hoàng thành nơi xa.
Ta để các ngươi đuổi theo ta, thành thật rồi chứ?
Nhưng muốn rời khỏi giới này, vẫn phải tới Phượng Hoàng thành.
Chỉ có Phượng Hoàng Đài nơi đó mới có thể thăng thiên.
Nhưng né tránh bọn á phượng kia đuổi giết như thế nào?
Lạc Ly nhíu mày bắt đầu thi triển nguyên thủy lực, hỗn độn lực của mình, ở trên thân thể mình tẩy rửa một lần lại một lần, hy vọng có thể phá vỡ cấm chế đối phương lưu lại.
Nhưng dưới lực lượng này quét ngang, Lạc Ly chưa phát hiện quét được lực lượng gì khác, đối phương lưu lại khí tức đánh dấu rất huyền diệu.
Ngoài ra, Lạc Ly năm ấy ở nhân gian còn có một thần uy, da thần, có thể tùy tiện biến thân.
Sau khi phi thăng, thần uy này nhạt đi, nhưng còn có thể sử dụng, Lạc Ly cường hành kích hoạt, đem bản thân biến hóa hình dạng, hóa thành một lão nhân gia già nua không bước nổi, tới Phượng Hoàng thành, thử một lần có thể qua ải, phi thăng tiên giới khác hay không.
Lạc Ly sau khi hóa thành lão giả, một lần nữa tới Phượng Hoàng thành, lại thử một lần nữa, xem mình có thể qua ải, rời khỏi chỗ này, tới tiên giới khác hay không.
Bước chậm đi tới dưới Phượng Hoàng thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2531506/chuong-1544-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.