Lạc Ly nói: “Vậy thực không cách nào có được Hỗn Nguyên Tiên Chân Đan rồi?”
Lão giả nói: “Hỗn Nguyên Tiên Chân Đan, phối phương này chỗ ta thật ra có!
Đáng tiếc, đan này cần một loại dược tài đặc thù mới có thể luyện chế.
Buổi ban đầu lúc Hỗn Nguyên kiếm phái phá diệt, sơn môn Hỗn Nguyên sơn của bọn họ còn có bộ phận tàn dư lưu lại, còn chưa triệt để biến mất ở tiên giới.
Có tiên nhân may mắn, có thể ở Hỗn Nguyên sơn thu được nguyên liệu dược tài Hỗn Nguyên Tiên Chân Đan.
Nhưng ở một ngàn bảy trăm vạn năm trước, Hỗn Nguyên sơn biến mất, mặc dù về sau có người may mắn tiến vào, nhưng đến tận đây không còn bóng dáng, tài liệu kia triệt để đoạn tuyệt, Hỗn Nguyên Tiên Chân Đan cũng biến mất khỏi tiên giới.”
Lạc Ly gật đầu, đến đây đã biết.
Hắn lại hỏi một số vấn đề, tâm tình lão giả rất tốt, cho biết tất cả.
Cuối cùng Lạc Ly từ biệt lão giả, trở về Hỗn Nguyên tông.
Hắn vất vả suy nghĩ, nhớ lại kí ức của Cô Bắc Trần, muốn nhớ ra Hỗn Nguyên sơn kia ở nơi nào.
Nhưng bất luận hắn hồi ức như thế nào cũng không có bất cứ kí ức gì.
Thật ra dù nhớ ra, cũng là vô ích, lúc Cô Bắc Trần bị phong ấn, Hỗn Nguyên sơn hoàn hoàn hảo không tổn hao gì.
Nhìn thấy Lạc Ly, trà không uống, cơm không ăn minh tưởng, Thất Trúc sư huynh ở bên cạnh nhịn không được bắt đầu hỏi.
Lạc Ly liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2531444/chuong-1521-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.