Lạc Ly nói: “Được rồi, một khi đã như vậy, ta bỏ qua cho Phi Vũ tông các ngươi, các ngươi bế quan ba ngàn năm, nếu ba ngàn năm sau, có đệ tử hậu bối, cường đại lên, có thể tới đây, tìm Hỗn Nguyên tông chúng ta báo thù!
Nhưng mà ta chỉ nói một câu thôi, đó là tự tìm đường chết!”
Bốn người kia liếc mắt nhìn nhau một cái, không chết chính là tốt nhất, bảo vệ truyền thừa của Phi Vũ tông, bọn họ hành lễ, nói:
“Đa tạ ơn không giết của Lạc Ly tông chủ!”
Bọn họ lấy ra một bộ linh trúc, chính là ba nguyên bộ linh trúc, trong đó có một Phi Vũ linh thảo có thể sinh sản, mặt khác có thể dùng Phi Vũ linh thảo này nuôi ra một lọai Phi Vũ thiên tàm, rồi mới dùng Phi Vũ thiên tàm này nuôi ra Phi Vũ thải linh điểu!
Ở trong tiên trúc kia, trăm năm có thể nuôi thành một con chim, rồi con chim này sẽ hiến ra một cây Phi Vũ thải linh, mỗi một cây Phi Vũ thải linh sau khi hái được, hơi chút tế luyện, chính là Phi Vũ Tiên Kiếm, trung giai tiên khí.
Phi Vũ Thải linh này lấy đủ mười hai cây là có thể hóa thành cao kiếp tiên khí, lấy đủ một trăm linh tám cây thì chính là một cây nhất giai tiên bảo!
Có thể nói đây là bản tiền lớn nhất của Phi Vũ tông.
Ngoài đó ra, Phi Vũ tông còn tiến hành điều chuyển tông môn, đến lúc này bọn họ trở thành ngũ đẳng tông môn, trong vòng ngàn năm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2531304/chuong-1474-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.