Bọn họ đi qua, vây lấy Côn Luân Thánh nữ Phi Tuyết kia!
Côn Luân Thánh nữ Phi Tuyết ngây ngốc nhìn mọi người, hoàn toàn kinh hoàng!
Phương Thốn tông Chân Không đại sư đột nhiên nói: “Đức Phật từ bi, nay đã có quá nhiều người chết, không cần đổ máu thêm nữa!”
Phương Thốn tông Chân Không đại sư này hoàn toàn là trượng nghĩa tương trợ, Lạc Ly gật đầu, nói: “Được rồi, nay đã chết nhiều người như vậy, thế cũng coi như xong!”
Sau đó hắn nhìn về phía Côn Luân Thánh nữ Phi Tuyết, nói: “Ngươi đi đi! Sau này, ta sẽ tới Côn Luân, bái kiến Tây Vương Mẫu, đòi lại lẽ công bằng!”
Trận chiến đến lúc này, rất nhiều cường giả cảnh giới quy nguy suy sụp, Cổ Thần sụp đổ, Cổ Ma tiêu tán, đối phương đã chẳng còn cường giả gì nữa. Một Côn Luân thánh nữ Phi Tuyết này, giết hay không cũng chẳng có ý nghĩa gì!
Lạc Ly quyết định để cho nàng chạy đi, nhưng mà không ai ngờ rằng, Côn Luân Thánh nữ Phi Tuyết kia đột nhiên cười!
Nụ cười này, trong ánh mắt nàng lóe ra hào quang tà ác. Tựa như là sự tà ác duy nhất tồn tại trong vũ trụ này. Khiến cho đại đạo mục ruỗng, đất suy kiệt.
Nàng điên cuồng ha hả, nói: “Các ngươi để ta đi? Ta còn chưa để cho các ngươi đi đâu!
Cứ tưởng như vậy là xong sao, nằm mơ đi!
Vạn ma chi chủ, chư ma chi hoàng, ngã ma vô địch, ma nhiên vạn thế!”
Cùng với lời nàng nói, giữa sát na, Lạc Ly có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2531070/chuong-1401-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.