Chương trước
Chương sau
Trên người hắn đột nhiên dâng lên một vầng thái dương thật lớn, bạch quang vô lượng đem vạn dặm hư không này chiếu sáng như ban ngày, quang minh vô lượng. Sau đó một đạo cột sáng, lớn ước chừng có mười dặm, bộc phát mà ra, lập tức kéo dài ba ngàn dặm, đem Lạc Ly cuốn vào trong đó!

Đây chính là pháp thuật mạnh nhất của Vô Lượng tông, Ma ha chung cực vô lượng!

Lạc Ly lộ ra bộ mặt khó có thể tin nổi, sau đó liều mạng thi triển pháp lực, trên người hắn xuất hiện vô số nhưng lông chim màu trắng, hoá thành từng đạo pháp trận, nhưng mà chúng đều bị vỡ nát dưới ánh hào quang kia. Tiếp đó, những chiếc lông chim màu trắng này lại hoá thành các hung thú, có điều dưới Ma ha chung cực vô lượng tất cả đều là hư huyễn, toàn bộ hung thú này đều vỡ nát, cuối cùng Lạc Ly lại đứng yên một cách chết chóc!

Tựa như tất cả mọi thứ bên cạnh hắn cũng đều ngừng lại.

Lúc này Vô Lượng Đạo chủ kêu to một tiếng: “Không tốt!”

Chí hữu tử vong đưa đến tâm tình bạo ngược, đối cho hắn mà nói, tuyệt đối không có khả năng xuất hiện, bởi vì Vô Lượng Đạo chủ chính là tự mình tu luyện tấn thăng cảnh giới Quy Nguyên, tâm như lưu li, nắm trong tay Vô lượng chi đạo, chẳng sợ sinh tử ở trước mắt, cũng sẽ không có tâm tình như thế.

Tình huống này quá đột ngột, chính là do ngoại lực gây lên, chính là do tâm ma của Tuyết Mi hấp dẫn.

Tuyết Mi sử dụng Cổ ma tâm ma, Lạc Ly giết Thiên Nhãn đạo nhân, thật ra chính là để kích thích Vô Lượng Đạo chủ, khiến cho sự tức tối trong lòng hắn dâng lên đến cực đại, sau đó mê hoặc tâm hắn.

Ma ha chung cực vô lượng của hắn thực ra đã đánh lệch đi một chút, không hề đánh trúng Lạc Ly!

Thế giới như ngừng lại, mọi thứ lập tức trở lên rõ ràng, trước mắt Vô Lượng Đạo chủ không phải là Lạc Ly mà chính là Bạch Vũ Thánh Vu tông Thái thượng đại trưởng lão Bạch Vũ!

Bạch Vũ Thánh Vu tông Thái thượng đại trưởng lão Bạch Vũ tuyệt đối không có nghĩ đến, Vô Lượng Đạo chủ người một nhà, thế mà cho mình một kích tuyệt mệnh!

Sau đó thế giới lựng yên này, tựa như thế giới lưu li bị đánh nát, thế giới này trong tích tắc tựa như trở thành một màn dừng hình ảnh vĩnh hằng. Đột nhiên như núi sập biển gào bộc phát ra, Bạch Vũ Thánh Vu tông Thái thượng đại trường lão Bạch Vũ, gần như đồng thời vỡ thành ức vạn mảnh vỡ thủy tinh, mảnh vỡ lấp lánh trong trẻo nhưng lạnh lùng nhẹ nhàng bay múa, tỏa ra nhiều màu nhiều vẻ.

Vô Lượng Đạo chủ không khỏi giận dữ, nhưng thời khắc này hắn lại hoàn toàn tĩnh táo xuống, để đối kháng với tâm ma đối phương xâm nhập. Hắn nhìn về phía Lạc Ly, định tiếp tục ra tay.

Nhưng mà Lạc Ly lại vung tay lên, ra quyền!

Thái thượng quy nhất hỗn nguyên thủ!

Hắn vươn tay phải ra, năm ngón tay chậm rãi nắm chặt thành một quyền, nhắm về phía Vô Lượng Đạo chủ mà đánh đến.

Một quyền đánh xuống. Oành!

Đây đang là lúc Vô lượng đạo chủ hồi khí, tuyệt đối không có nghĩ đến Lạc Ly ở vào lúc này lại bộc phát một kích, ở dưới một kích đáng sợ này, Vô Lượng Đạo chủ liền cảm giác Vô lượng đại đạo của mình bị xâm nhập phá hủy, sau đó chính là trước mắt tối đen, hóa trần mà đi!

Vô Lượng Đạo chủ này chính là người mà Lạc Ly kiêng kị nhất, cho nên phải xuống tay tiêu diệt hắn trước!

Mới giao đấu trong nháy mắt, Lạc Ly đã giết Tần Uyển Như, chém chết Thiên Nhãn đạo nhân, dụ giết Bạch Vũ Thánh Vu, tuyệt sát Vô Lượng Đạo chủ.

Lúc này mọi người đã thoát khỏi sự trấn áp của đăng tháp đại trận, tất cả đều ồ lên. Thánh Giáp tông Kim Giáp đại vương hóa thành một đoàn kim quang, lao thẳng đến.

Huyết Ma tông Huyết Quang lão tổ biến thành một biển máu, Hư Vô Phiêu Miểu tông Vô Định tiên sinh vô định vô hướng, Thông Thiên Huyền Cơ cốc Long Nhận chìm vào trong hư không, hoá sinh vạn ngàn đại trận, phân giải của quấy nhiễu của hệ thống đăng tháp.

Lúc này, Lạc Ly lại cười, thân hình loé lên, mượn trợ lực của hệ thống đăng tháp, biến mất vào không trung, nhất thời không thấy tung tích.

Chân Dương Thiên Vu rống to: “Bắt lấy hắn, không được để hắn chạy thoát!”

Thái Thượng Cảm Ứng tông Ngô Đường lại quát: “Hắn không có chạy, Long Nhận, cẩn thận!”

Hắn nhìn thấy Lạc Ly đi tới phía trước ngàn dặm Thông Thiên Huyền Cơ cốc Long Nhận, sau đó đối với hắn, chính là ra quyền!

Thái thượng quy nhất hỗn nguyên thủ!

Trong nhiều lần chiến đấu, Lạc Ly đã sớm tinh thông chiêu thức này, hiện tại cũng không giống như trước kia, đánh một quyền thì toàn thân vô lực!

Một quyền này đánh ra!

Quyền ý như nước, quyền ý như núi, quyền ý như biển, quyền ý như ngục, quyền ý như trời.

Theo nhất cử nhất động của Lạc Ly, khắp thiên địa cũng khuấy động theo, các loại đại trận bên cạnh Long Nhận cũng từng cái vỡ nát!

Nhưng hắn lại một chút cũng không sợ, từng hư không lập thể đại trận, lại dâng lên!

Sau đó, đại trận này, lại là oành oành thoát phá, dưới một quyền, dẫn theo tiếng ù ù diệt thế, dốc hết mà xuống, trong thiên địa, không có cái gì có thể che lấp một quyền lấp lánh này.

Gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, trời có thể xuyên, đất có thể phá.

Sinh tử của Long Nhận lơ lửng ngay trước mắt, thời khắc quan trọng này, Hư Vô Phiêu Miểu tông Vô Định tiên sinh quát: “Hư vô phiêu miểu chuyển đầu không!”

Trong nháy mắt, Long Nhận bị na di ra ngoài ba ngàn dặm, tách khỏi một kích tuyệt mệnh nọ, hắn không khỏi thở dài một hơi, sinh mệnh của mình đã được cứu về.

Trong lòng vô cùng vui sướng, cao hứng, liền cảm giác được tim chính mình đập gia tốc vô tận, nhanh hơn, sau đó oành một tiếng, tâm hạch vỡ nát!

Không chỉ là tâm hạch, ngay cả một điểm hạch tâm trận thế chi đạo của Long Nhận, cũng vỡ nát, sau đó vỡ nát này bắt đầu mở rộng, Long Nhận toàn bộ đều bên trong vỡ nát này, tiêu tán, hủy diệt!

Trong vô hình, Tuyết Mi đã ra tay, tâm ma lực, sát nhân vô thanh!

Trước khi chết, Long Nhận kêu to: “Cẩn thận, Lạc Ly có trợ lực, tâm ma, tâm ma…””

Rắc một tiếng, Long Nhận tử vong!

Lạc Ly cười, một lần này trong nháy mắt lóe lên, biến mất vô ảnh.

Mọi người bắt đầu đuổi theo, nhưng mà phát hiện, khó khó khó!

Hệ thống phòng ngự của đăng tháp đã lan tràn đến mọi ngóc ngách trong thiên địa, không đâu không có, tung hoành tứ hải, những thứ không hợp với nó đều bị bài xích trấn áp.

Cả địa vực Sở Nam đều là chủ trường của Lạc Ly, cả thiên địa đều là thế giới của Lạc Ly!

Không có Lạc Ly, liền không có địa vực Sở Nam hôm nay, cũng không có hệ thống phòng ngư đăng tháp, nhân năm ấy, quả hôm nay!

Trong thời khắc này, những cường giả Quy Nguyên còn lại giống như lâm vào đại trận săn bắn, cả thế giới như là một mê cung, và bọn họ bị lâm vào trong mê cung đó!

Chân Dương Thiên Vu nói: “Không ổn rồi, không phải chúng ta bắt được hắn, mà là hắn bắt được chúng ta!”

Thợ săn và con mồi thời khắc này đã đổi chỗ cho nhau.

Đứng trước cục diện này, Chân Dương Thiên Vu là người đầu tiên lên tiếng: “Càn Khôn đạo hữu, chúng ta nên làm thế nào đây?”

Càn Khôn Thánh Ma lão nhân nhíu mày, không có một chút gì kinh hãi, chậm rãi nói: “Vẫn phải nhờ Hồi Huyền đạo hữu, đưa ta rời khỏi giới này! Những người khác ở lại canh giữ!”

Nếu đã lâm vào tử địa, vậy rời khỏi là lẽ đương nhiên.

---------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.