Huyền Từ nhìn về phía nơi xa, cuối cùng trong miệng nói:
“Hư không bất sinh, hư không bất diệt.
Chứng đắc hư không, hư không bất biệt”.
Nói xong, oành một tiếng, trên người Huyền Từ đại sư dâng lên hoả diễm vô tận, hắn ngồi trong hoả diễm, hai tay chắp lại, sau đó hoá thành tro bụi.
“Phương trượng!”
“Huyền Từ đại sư!”
“Sư phụ!”
Nhất thời tiếng khóc vô tận vang lên, theo đó là tự viện tả tơi không chịu nổi, điện phủ không ngừng sụp đổ, cả Lạn Đà tự lâm vào trong cho một loại thê lương vô tận.
Huyền Từ chết, Lạn Đà bế quan!
Lạc Ly thắng!
Hắn chầm chậm rời khỏi, từng bước từng bước bước xuống bậc thang xuống núi, sau đó quay đầu nhìn thoáng qua Lạn Đà tự lần cuối cùng, trong nháy mắt lóe lên, biến mất vô ảnh.
Trận chiến này nhanh chóng lan truyền khắp thiên hạ.
Hỗn Nguyên tông Hỏa Đức Chân ngã Lạc Ly, hỏa thiêu Lạn Đà tự, phá La Hán trận, kích sát Huyền Từ đại sư, làm cho Lạn Đà tự bế quan ba ngàn năm.
Trong lúc nhất thời, thiên hạ đều kinh!
Vô số tu sĩ, không thể tin được, khó có thể tin nhưng đó lại là sự thật.
Vô số người bắt đầu đoán xem bước tiếp theo của Lạc Ly sẽ là môn phái nào, nhưng mà không ai biết!
Lúc này, Lạc Ly căn bản vẫn chưa đi xa.
Hắn biến mất trong nháy mắt thực ra để thoát khỏi sự quan sát của mọi người, sau đó hắn lại trở về gần Lạn Đà tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2531036/chuong-1391-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.