“Bằng không, chẳng lẽ chỉ dựa vào một vãn bối nho nhỏ như ngươi lại có thể ngộ ra hỏa chi đại đạo, nắm trong tay nhiều pháp bảo, phá vỡ liên quan vận tộc, cơ duyên vô số sao? Không có hắn, Hỗn Nguyên tông các ngươi có khả năng có được Địa hoả long hào, vượt qua diệt thế kiếp, hoành hành địa vực Sở Nam sao, đánh chết ta cũng không tin.
Năm ấy hắn chặn của Lạn Đà tự, bức Lạn Đà chúng ta bế quan ba ngàn năm, không hỏi thế sự, đây là sự sỉ nhục mà Lạn Đà tự chưa từng gặp phải, trọn đời không quên.
Bây giờ hắn lại bồi dưỡng ra ngươi, muốn ngươi noi theo năm ấy, tiếp tục đánh bại Lạn đà của chúng ta.
Vọng tưởng! Nằm mơ!”
Lạc Ly nhất thời không lời nào để nói, thì ra là như thế!
Năm ấy Vương Dương Minh sư tổ thật sự quá mạnh, dù đã quy trần nhưng trong lòng mọi người vẫn vô cùng sợ hãi. Cho dù tự mình cố gắng mới có được ngày hôm nay, bọn họ cũng không tin mình có năng lực này, cho nên đều nghĩ rằng mình có Vương Dương Minh sư tổ ở sau lưng tương trợ.
Năm đó Lạn Đà tự bị chặn cửa đã dấy lên mối hận, trở thành sự sỉ nhục tông môn, vĩnh viễn không thể quên, trước kia, do thần uy của sư tổ vẫn còn nên rất nhiều mối hận của Lạn Đà tự đều bị áp chế. Sau đó lại được chính mình kích hoạt, một khi đã kích hoạt thì sẽ có báo thù.
Mặt khác, những năm này, ở Lạn Đà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2531019/chuong-1385-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.