Đối mặt với người khác, dù Kiếm Thần mỉm cười nhưng đó chỉ là nụ cười công thức, chỉ riêng đối mặt với Lạc Ly, nụ cười của nàng mới là nụ cười chân chính.
Vừa rồi Lạc Ly cùng Từ Vân thần thức nhất chiến, nàng cũng nhìn ra ý của Huyền Từ đại sư.
Lạc Ly bắt đầu giải thích, nói rõ nguyên nhân, nghe Lạc Ly nói xong, Kiếm Thần nhíu mày nói:
“Chuyện này thật phiền! Người trong thiên hạ, chỉ có ba người ta không thể nào thấy rõ!
Một là ngươi, một chính là Huyền Từ!”
Còn có một người, Kiếm Thần không nói!
“Huyền Tử này, thật sự rất mạnh, hắn tu luyện Lục thần quyết, đã qua nhất nhân phân lục (một người phân sáu),mỗi một phân thân đều có mười hai tuyệt kĩ của Lạn Đà tự.
Có thể nói, hắn là người thứ ba từ trước tới nay trong Lạn Đà tự, chỉ thấp hơn Đại Ma Tổ Sư, Cưu Ma Trí đại sư.
Ta đánh một trận với hắn, cũng không dám nói ai thắng ai bại!
Hành động lần này, hắn sẽ không làm cái gì, ít nhất chuyến đi Đại Phạm lần này, hắn cũng không ra tay, nhưng mà vạn tộc hạo kiếp kết thúc, hắn nhất định sẽ ra tay đối phó ngươi!”
Lạc Ly mỉm cười nói: “Ta không sợ, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, hắn muốn đến, vậy đến đây đi!”
Kiếm Thần gật đầu, nói: “Đúng, tu tiên chúng ta, phải làm như thế!
Bình thường nói chuyện có thể khiêm nhường một chút nhưng mà khi có chuyện, món lợi trước mắt, tuyệt đối sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2530877/chuong-1340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.