Lạc Ly liền kể lại chuyện đã trải qua, Kiếm Tâm lão thiện sư nhíu mày nói:
“Chuyện lớn như vậy, Tâm Kiếm Thiện tông ta phải ra sức thôi!”
Thanh Nguyên, ta nhớ phật độ ngươi có duyên nhân, còn chưa độ hóa, lần này ngươi đến đi!”
Thanh Nguyên đại sư đứng lên, nói: “Tốt, ta đi vậy!”
Sau đó hắn nhìn về phía Lạc Ly, nói: “Ngươi đem Cổ tinh thả ra đây đi!”
Lạc Ly lập tức đem Cổ tinh kia thả ra, Cổ tinh kia thoát vây, lập tức muốn bỏ chạy.
Thanh Nguyên đại sư rống to một tiếng: “Nghiệt súc, còn muốn chạy, đừng nằm mơ nữa! Quỳ xuống cho ta!”
Một tiếng sấm nổ tung, trước mắt một thanh kiếm vàng xuất hiện, trong nháy mắt xuyên thấu Cổ tinh kia!
Sau đó phạm âm vang lên, kinh văn phật gia vang lên trong trời đất, tận thăng đằng!
“Phạm hành pháp bất khả đắc cố. Tam thế pháp giai không tịch cố. Ý thủ trứ cố. Tâm chướng ngại cố. Sở hành nhị cố. Phương tiện tự tại cố. Thụ tương pháp cố. Quan tương pháp cố. Tri phật pháp bình đẳng cố. Cụ nhất thiết phật pháp cố. Như thị danh vi thanh tịnh phạm hành.”
Phật âm này vào tai, dẫn theo lực trùng kích đáng sợ, giống như tiếng vạn ngàn vũ trụ băng diệt, vang lên bên tai, khiến ngườ khó mà chịu được nhưng lại bị hấp dẫn trong đó, cảm ngộ đại trí tuệ trong đó, hận không thể quỳ xuống, lắng nghe phật âm, tìm cơ duyên thuộc về chính mình.
Lạc Ly nhíu mày, đau khổ kiên trì, sau khoảng ba ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2530842/chuong-1331-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.