Cảnh giới khác, sẽ dẫn đến thái độ đối nhân xử sự khác nhau!
Chỉ có trèo lên đến ngọn núi cao hơn, mới có thể nhìn thấy thế giới xa hơn!
Cho nên, một lần này Thanh Y Thanh Luân nhìn thấy Hổ Thiện, lập tức nhào tới, bắt lấy hắn liều chết không tha, so với trước kia kiên định hơn vô số lần!
Mà Hổ Thiện thì không tránh né, một khi đã như vậy, vậy thống thống khoái khoái yêu một hồi đi!
Lạc Ly nhìn, không biết nói cái gì cho phải.
Rất lâu sau ba người tách ra, nhìn Lạc Ly, Thanh Y nói: “Tiểu Li, Vũ Mị các nàng cảm giác được ngươi tấn thăng Phản Hư, đã đi Hỗn Nguyên tông thăm ngươi rồi! Xem ra một lần này các nàng lại trượt rồi!”
Lạc Ly nhất thời không còn lời nào để nói, nói: “Ta sau khi tấn thăng Phản Hư, đã đi ra làm mấy việc, không nghĩ tới Vũ Mị các nàng đã đi thăm ta? Ài, đáng tiếc, chưa gặp được các nàng!”
Thanh Luân Chân nhất nói: “Không sao, ta truyền tin các nàng, các nàng lập tức quay về!
Ngươi cũng đừng xem nhẹ các nàng, ở một trăm năm trước, các nàng cũng liên tục đột phá, tấn thăng Phản Hư!”
Nghe tin tức này, Lạc Ly chỉ cười, trong lòng cực kỳ cao hứng. Bế quan năm trăm năm, mình đang tiến lên, mọi người cũng đều không tụt xuống!
Tỷ muội Hỏa Vũ Mị chính là thần kiếm cấp chín Độ Ách Hồng Liên Nghiệp Hỏa Kiếm, di sản vô số, các nàng không thể tấn thăng Phản Hư, vậy mới là gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2530507/chuong-1230-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.