Sau khi nói xong, Phạm Vô Kiếp vẻ mặt ảm đạm, xoay người đi ra ngoài, không tham gia hội bán đấu giá gì cả, từng bước từng bước rời khỏi chỗ này.
Nhìn thấy Phạm Vô Kiếp rời đi, mỹ nữ thủ hạ này cũng rời đi theo.
Chớp mắt mọi người đã biến mất không còn tăm tích!
Nhưng mà tất cả mọi người nhìn về phía Lạc Ly!
“Đây chính là thiên hạ đệ thập Lạc Ly!”
“Thương Hải Chân nhất kia lại là sư đệ của hắn, cái gì vô kiếp, có ý gì?”
“Không biết, nhưng ta biết Lạc Ly này, rất có tiền! Đã đổi được ba món Tiên thiên linh bảo!”
“Thần công cái thế, thân gia ức vạn, lúc này mới là cảnh giới Hóa Thần thôi đó, sau này thành Phản Hư, ta thấy Kiếm Thần cũng không phải là đối thủ của hắn đâu!”
“Đúng, đúng, quá mạnh!”
Hội bán đấu giá nhất thời trở nên hỗn loạn, nhưng Cố Triều Hi là lão hành gia bán đấu giá, lập tức chuyển đề tài nói:
“Tốt rồi, bắt đầu món bảo vật tiếp theo, mảnh vỡ của thiên đạo pháp tắc!”
Cùng với lời hắn nói, nhất thời moi người bị món bảo vật tiếp theo hấp dẫn,
Lạc Ly ngồi đó, nhìn Phạm Vô Kiếp buồn bã rời đi như vậy, trong lòng có loại cảm giác không nói nên lời, thực ra lần này hắn không phải chống đối lại Phạm Vô Kiếp mà là thực sự muốn Tiên thiên linh bảo kia!
Không biết vì cái gì, nhìn thấy Phạm Vô Kiếp thương tâm rời đi như vậy, Lạc Ly đối với cuộc bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2530356/chuong-1181-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.