“Đúng, nhưng mà hắn cũng quá tham lam, bằng không hắn cũng sẽ không chết, chỉ cần chúng ta ở đây, có thể khắc chế bản tính của mình, đừng bị tham lam khống chế là chúng ta có thể sống trở ra, có được tài phú vô tận!”
“Khắc chế bản tính cái gì, đáng tham thì phải tham! Chúng ta bây giờ đã khác trước kia rồi, lần cuối cùng ta tìm được bảy viên tuyết tinh, có bảy lần trọng sinh, mặc dù dùng hết bốn lần nhưng ta vẫn còn ba lần trùng sinh!”
“Nhưng mà, mỗi lần trùng sinh, chẳng qua mất đi chút sức mạnh, chúng ta trùng sinh, tu luyện lại lần nữa, mấy trăm năm là có thể khôi phục, nếu lấy thêm được một món bảo vật, cái gì cũng là đáng giá!”
“Đúng, hi vọng lần này có có chí bảo như tuyết tinh kia!”
“Hi vọng, đó là một lần sống đó!”
Mọi người ngươi một câu, ta một câu mà nói.
Đột nhiên, đồng hồ cát kia chảy hết, toàn bộ hở ra tia sáng, một tiếng nổ vang, đồng hồ cát nghịch chuyển!
Trong nháy mắt, im lặng vô cùng, mọi người ngươi xem ta, ta xem ngươi, toàn bộ hưng phấn vô cùng!
Không biết ai hô một tiếng: “Thánh điện mở cửa!”
Lập tức vô số người cao hứng hô: “Mở cửa! Mở cửa!”
Trong tiếng hoan hô của mọi người, ầm một tiếng, cửa lớn kia mở ra, hai cánh cửa lớn màu đỏ rực chậm rãi mở ra!
Chỉ thấy sau cửa lớn kia là một mảng hư vô, không tồn tại một cái gì cả, chỉ có hắc ám U Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2530282/chuong-1153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.