Mặc Yên Lam gật đầu nói: “Là Tử Ma, mỗi lần nàng xuất môn, đều như thế, vạn dặm thanh không!”
Lạc Ly nhíu mày nói: “Tử Ma, Ngu Tiểu Tiểu, tại sao có thể như vậy?”
Mặc Yên Lam nói: “Trước kia, ta cũng không biết, nàng vì sao lại như vậy, ta chỉ nghĩ rằng tính cách nàng như thế, không nghĩ nhiều, giờ thì ta biết rồi!
Trở thành Phản Hư, lĩnh ngộ thiên đạo lực, thật ra cũng là bị thiên đạo lực xâm nhập, thiên đạo vô tình, cao cao tại thượng!
Sau khi trở thành Phản Hư, tâm linh sẽ dần dần trống trải, quên đi bản thân là ai, bản thân đến từ nơi nào, nghĩ rằng bản thân chính là cao nhất! Dần dần không nhìn tới các tu sĩ khác!
Bên dưới Phản Hư, đều là con kiến, thật ra lời này, còn có một tầng lí giải khác!
Vậy nên những Phản Hư Chân nhất mạnh mẽ ấy, đều dung nhập dân gian, giống như là người phàm, để chống lại thiên đạo xâm nhập.
Tựa như tam đại tổ sư, luôn luôn lưu lại một phân thân ở Hỗn Nguyên tông ngoại môn, dựa vào bi hoan li hợp, kẻ lừa người gạt từ những tiểu tu sĩ ngoại môn này, mà nhắc nhở bản thân, bản thân là ai, chống lại thiên đạo!
Tới khi, ta và ngươi ở cùng nhau, làm việc tốt khắp nơi, ta dần dần lĩnh ngộ thêm, dần dần tỉnh ngộ!
Nhưng nàng, nàng tiến vào cảnh giới Phản Hư, đều là tam đại tổ sư Kim Thánh Mộc Thần tạo nên, mượn ma khí Ma Hoàng di lưu, tử khí Tử Ma nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2529902/chuong-1013.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.