Chương trước
Chương sau
Chẳng qua Nhất Chưởng Càn Khôn cần phải có Phật niệm duy trì, phải phối hợp với Phật niệm thì mới có thể phát ra một chưởng kinh khủng này, bằng không thì nó cũng không phải là một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Lạn Đà tự. Không biết Hổ Thiện Chân quân tìm ở đâu ra phương pháp phát lực Phật niệm, có thể giúp Lạc Ly đánh ra ba chưởng.

Như vậy đủ rồi, đủ để hóa pháp thuật này thành Kim Đan thần thông của mình rồi.

Lạc Ly vui mừng gật đầu, quay trở lại động phủ của mình, bắt đầu bế quan.

Trận đại chiến này, Lạc Ly nhận được vô số lợi ích. Sau khi được Long Túc Chân nhân rột rửa thân thể thì tạp chất được bài trừ, lại đánh chết vô số pháp tướng, hấp thu thần niệm, thần hồn tăng vọt, vừa lúc mượn nó tấn thăng cảnh giới.

Chớp mắt đã trôi qua mười ngày, Lạc Ly thở dài một hơi, cuối cùng cũng tiến vào Kim Đan ngũ trọng thiên!

Trong quá trình tấn thăng, Lạc Ly sử dụng Vô Tướng thần công, sử dụng Tinh Hoa thuật của sư phụ, hóa Nhất Chưởng Càn Khôn trở thành bản mạng thần thông của mình, không còn cần Phật niệm nữa. Hơn nữa Thái Sơ động thiên của mình mở rộng thêm thì chưởng này sẽ mạnh hơn.

Tấn thăng cảnh giới xong, Lạc Ly không sốt ruột xuất quan mà bắt đầu ổn định cảnh giới, gần như tất cả tu sĩ Hỗn Nguyên tông đều như thế. Cứ như thế đã sau một tháng kể từ khi đại chiến, đột nhiên tiếng chuông Hỗn Nguyên tông vang lên, tiệc ăn mừng đại chiến bắt đầu!

Rất nhiều đệ tử Hỗn Nguyên tông kết thúc bế quan, rời khỏi động phủ, tập trung lên chủ phong Hỗn Nguyên tông. Mọi người vui vẻ ra mặt, đại chiến xong, tự nhiên luận công phát thương, rất nhiều lợi ích.

Thế nhưng trước khi bắt đầu ăn mừng thì mọi người phải giao ra phi xa được phân phát. Linh thạch cùng những thứ khác là phần thưởng trước khi chiến. Riêng phi xa thì phải nộp lại.

Sau đó chưởng môn Thạch Xuyên xuất hiện, nhìn mọi người, chậm rãi nói: “Thế nhân đều nói trận chiến này của Hỗn Nguyên tông, không chết một ai, đại chiến quần địch!

Thế nhưng bọn họ không biết rằng Hỗn Nguyên tông ta cũng có tử thương!

Vì thăm dò tình hình của kẻ địch trước chiến, dẫn dụ kẻ địch vào túi, tu sĩ bàng chi Hỗn Nguyên tông ta chết mất hai trăm ba mươi tám người thì chúng ta mới biết được mọi tình huống của kẻ địch. Nếu như trong đó có một tình báo bị sai thì hiện tại mọi người sẽ không thể đứng ở nơi này.

Đại chiến lần này, Thánh Châu gặp nạn, Tô gia vì dụ địch, tự giết hại lẫn nhau, tam đại Nguyên Anh toàn diệt, hai đại Hóa Thần của Thanh Ninh môn chết trận, vô số đệ tử trong môn phái chết trận.

Mà Hỗn Nguyên tông ta thì lại có một trăm mười sáu đạo hữu không vượt khỏi kiếp nạn Bổn Nguyên Chân Hỏa, cuối cùng ngũ hành thánh địa đổ vỡ, tất cả bọn họ đều trở về thiên địa!”

Lạc Ly sững sờ, không ngờ đến cuối cùng lại có hơn một trăm người không vượt qua Bổn Nguyên Chân Hỏa, cuối cùng tử vong.

Trong lúc chưởng môn Thạch Xuyên nói chuyện thì một thủy kính xuất hiện, trên đó viết tên của bọn họ, phần lớn đều là Trúc Cơ chân tu, thế nhưng cũng có hơn năm mươi Kim Đan Chân nhân. Trong đó không ngờ có tên của Mộng Như Nhận!

Không ngờ lại là Mộng Như Nhận năm đó cùng nhập môn. Lạc Ly không khỏi nhớ lại vẻ tự tin tiêu sái khi còn ở bên ngoài ngoại môn của hắn. Chỉ tiếc trong đại bỉ lần trước Lạc Ly phát hiện hắn không đuổi kịp mọi người, lần này thì không ngờ lại không vượt qua khỏi hạo kiếp, bốc hơi khỏi nhân gian.

Lạc Ly thở dài một tiếng!

Chưởng môn Thạch Xuyên nói: “Thắng lợi của chúng ta là do những anh hùng này trả giá mới đổi được, hiện tại chúng ta hãy mặc niệm vì bọn họ!”

Mọi người lập tức im lặng, mặc niệm!

Mặc niệm xong, chưởng môn Thạch Xuyên nói tiếp: “Đại chiến lần này, Hỗn Nguyên tông ta dương thần uy, triển nhuệ khí, để cho những tu sĩ cho rằng Hỗn Nguyên tông ta sắp sửa diệt vong phải câm miệng lại!

Hỗn Nguyên tông chúng ta có được ngày hôm nay hoàn toàn là nhờ các vị, Hỗn Nguyên tông chúng ta…”

Hắn bắt đầu diễn thuyết, lời nói kích tình mênh mông, vô số đệ tử Hỗn Nguyên tông không ngừng hoan hô.

Diễn thuyết xong, chưởng môn Thạch Xuyên nói: “Thông báo cho mọi người một tin tốt!

Trận đại chiến lần này, chúng ta thu được vô số chiến lợi phẩm!

Trong đó pháp bảo mà bọn họ dùng để giám thị chúng ta, pháp bảo nghe lén tâm giác truyền âm của chúng ta, đều bị chúng ta thu được, bị chúng ta phá giải, hiện tại người ngoài đã không thể giám thị chúng ta, nghe trộm tâm giác truyền âm của chúng ta được nữa!

Mặt khác, ngày hôm qua chúng ta đã sử dụng đòn sát thủ của bọn họ là tiên phù đến từ tiên giới để phá hủy đại trận phòng thủ của Hỗn Nguyên chúng ta!

Qua mười hai canh giờ, đại trận phòng thủ của chúng ta đã thích ứng loại tiên phù này, tới hiện tại thì mất hết hiệu quả. Nếu như bọn họ lại tới tập kích chúng ta thì cứ việc tới, không cần chúng ta ra tay, tới một người thì chết một người!”

Thì ra đây mới là lý do Hỗn Nguyên tông bắt đầu mở đại hội phát thưởng. Ngày hôm qua lén lút phá hủy Hỗn Nguyên đại trận. Tự sử dụng tiên phù làm phai mờ Hỗn Nguyên Thụy Tường linh thú để tạo kháng tính, cuối cùng tiên phù đó không còn hiệu quả với Hỗn Nguyên tông nữa.

Đây là một chuyện tốt, Lạc Ly dùng sức vỗ tay!

Cuối cùng chưởng môn Thạch Xuyên nói: “Được rồi, bắt đầu phát thưởng, sau đó Hỗn Nguyên tông sẽ bắt đầu cuồng hoan!”

Nháy mắt, vô số hà quang bay lên, mỗi người là một luồng sáng. Lạc Ly bị một hà quang đánh trúng.

Hoàn cảnh xung quanh Lạc Ly biến hóa, chỉ thấy Mộc Thần Chân nhất xuất hiện trước mặt Lạc Ly. Đây là pháp thuật huyễn cảnh, làm như thế thì ai cũng không biết người khác được thưởng thứ gì, tránh xảy ra tranh chấp. Mộc Thần Chân nhất nhìn Lạc Ly nói: “Lạc Ly hãy nghe kỹ!”

Lạc Ly mừng rỡ, phần thưởng tới rồi. Lập tức đứng cung kính, nói: “Có đệ tử!”

Mộc Thần Chân nhất nói: “Ngươi cống hiến Tiên Thiên Linh Bảo Lục Trần Linh Hải Thái Thượng Chính Nhất Ngũ Hành Châu, cứu hộ đồng môn, xếp thứ ba Kim Đan đại bỉ. Hỗn Nguyên tông đại chiến cường địch, cống hiến Cửu giai pháp bảo Cửu Thiên Nguyên Dương Xích. Trong khi đại chiến, liều mạng tiến lên. Sau khi đại chiến, phát hiện gia tộc sâu mọt phản nghịch. Trong Bát Thần quan xả thân ma nhiễm, hủy diệt Bát Thần, có thể nói lập được bất thế đại công. Các đại công gom lại với nhau, cùng lúc phát thưởng!”

Lạc Ly thở dài một tiếng, phải rồi, Kim Đan đại bỉ hạng ba vẫn chưa phát thưởng, không biết lần này sẽ thưởng mình cái gì nữa.

Chỉ nghe Mộc Thân Chân nhân nói tiếp:

“Thưởng cho Lạc Ly mười hai đại công Hỗn Nguyên tông!”

Trong lòng Lạc Ly thở dài một tiếng, đại công này là thứ vô dụng nhất, chỉ là hư danh, không hề có chút ý nghĩa thực tế, mình đã có rất nhiều rồi, hoàn toàn là do Mộc Thần Chân nhất lấy ra kiếm chác!

Mộc Thần Chân nhân nói tiếp, lần này là đồ thật!

“Thưởng cho Lạc Ly ba tháng thí luyện Kim Tháp hư cảnh, ba tháng thí luyện Vân Hải hư cảnh, ba tháng thí luyện Hỏa Ngục hư cảnh, ba tháng thí luyện Sơn Phong hư cảnh, ba tháng thí luyện Sâm Lâm hư cảnh, một tháng luyện thể trong linh trì Kim Phù Đồ…”

---------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.