Chương trước
Chương sau
Cự Ma thấy đạp không có hiệu quả, rống to một tiếng, thân thể phân liệt, nháy mắt từng con ma đầu đáng sợ xuất hiện!

Thiên Ma, Viêm Ma, Phong Ma, Băng Ma, Tử Ma, Ảnh Ma, Tâm Ma, Lôi Ma, Quang Ma, Ám Ma….

Rợp kín bầu trời, vô cùng vô tận, vượt qua đơn vị hàng ngàn, đủ hơn đơn vị hàng vạn.

Nhìn thấy nhiều ma chúng như thế, Lạc Ly biết, đây là Chúng Sinh Lâm Vạn Ma Đạo!

Vạn ma xuất hiện, Lạc Ly hít sâu một hơi, thở dài một tiếng: “Ài!” Đầy mặt u sầu!

Sau đó lại thở dài, dáng vẻ đau khổ, giống như người ta nợ hắn trăm vạn tiền, không đòi lại được thì trong lòng thấy khó chịu.

Sau đó lại là một tiếng thở dài!

Đồng thời trong thiên địa xuất hiện một âm thanh!

“Tân khổ tao phùng khởi nhất kinh, kiền qua liêu lạc tứ chu tinh.

Sơn hà phá toái phong phiêu nhứ, thân thế phù trầm.

Hoàng khủng than đầu thuyết hoàng khủng, linh đinh dương lí thán linh đinh…”

Cùng câu nói này, vạn ma bắt đầu biến mất, thế nhưng có gần trăm con Thiên Ma không bị thương tích. Đạo Ngọc chân nhân đứng trong số đó cười lạnh, Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương chẳng qua cũng chỉ như thế, Chúng Sinh Lâm Vạn Ma Đạo của mình, vạn pháp không thể phá!

Thế nhưng Đạo Ngọc chân nhân không biết, Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương của Lạc Ly là pháp thuật thực sự mà tổ sư lưu lại, không phải là pháp thuật cải biên. Sự khác biệt giữa bản chính với bản lậu chính là pháp ý của pháp thuật.

Lý do tất cả mọi người chỉ nghe thấy ba câu đầu mà không nghe thấy câu cuối cùng của bài thơ là bởi vì câu cuối cùng mới là oai lực thực sự của pháp ý Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương.

Câu đó là:

“Nhân sinh tự cổ thùy vô tử, lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh!”

Dưới pháp ý của Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương, thiên địa vạn vật, đông đảo sinh linh, ai cũng khó thoát khỏi cái chết, chỉ để lại tâm hạch Kim Đan làm chiến lợi phẩm cho Lạc Ly.

Nếu như năm đó Vương Dương Minh không sáng tạo ra pháp thuật cường hãn biến thái vô liêm sỉ như thế thì làm sao hắn có thể thoát khỏi Tứ Hải Cô Độc Dương trong ngàn vạn vòng vây giết được chứ!

Tức thời, Lạc Ly sử dụng Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương! Từng cột sáng đoạt mệnh rợp kín đất trời, chiếu lên hơn vạn chư ma, không thừa một con, không thiếu một con.

Vạn cột sáng tụ tập lại với nhau, một cột sáng khổng lồ giắt ngang bầu trời rớt xuống với tư thế không thể cản phá. Lúc này toàn bộ thiên địa đều bị hào quang lưu ly bao phủ, thiên địa phát ra tiếng nổ lay trời. Tiếng nổ này vừa như xa tít chân trời, vừa như gần ngay bên tai.

Một kích đánh xuống, vạn ma phá diệt, Lạc Ly, thắng!

Giết chết Đạo Ngọc chân nhân, Lạc Ly giành chiến thắng. Sau khi rời khỏi lôi đài thì Lạc Ly có một cảm giác kỳ quái. Giống như có vô số ánh mắt tập trung lên người hắn. Vô số người bắt đầu chú ý Lạc Ly.

“Lạc Ly, hình như hắn mới tiến vào Kim Đan chưa tới trăm năm thì phải?”

“Trăm năm gì chứ. Hắn mới chỉ kết thành Kim Đan ở Trọng Huyền tông ba năm mà thôi!”

“Không phải chứ, ba năm? Đã là Kim Đan tứ trọng thiên? Hắn là Thiên Khuynh phong. Sao ta cảm thấy hắn giống Chuyển Chu nhất mạch hơn nhỉ? »

“Ta cũng cảm thấy như thế, lúc này có chút hỗn loạn. Phạm Vô Kiếp ở Chuyển Chu bây giờ lại bắt đầu bước lên tích lũy chi đạo!”

“Phạm Vô Kiếp? Ta ngược lại không biết. Thế nhưng tên tiểu tử Lạc Ly này đã luyện thành Vạn Thế Phù Đồ Kim Thần Hi, Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương! Làm sao có thể xảy ra chứ, hắn mới Kết Đan chưa tới ba năm!”

“Đúng là như vậy. Không thể dùng tiêu chuẩn bình thường để cân nhắc cái thằng này!”

“Quá lợi hại, quá lợi hại. Chả trách lúc trước Hổ Thiện chân nhân dùng Cửu giai pháp bảo để thu hắn làm đệ tử!”

“Đúng vậy, ta cũng cảm thấy Hổ Thiện mới thật sự lợi hại. Đồ đệ như thế này, chọn rất đúng!”

“Hy vọng ta không gặp phải hắn. Cái thằng này quá lợi hại, đừng để ta gặp phải hắn!”

Nghe nghị luận như thế, Lạc Ly cảm thấy lòng ấm áp, lén lút cao hứng.

Trận đại bỉ này, mình tranh được mặt mũi cho sư phụ, cho Thiên Khuynh phong.

Quay trở lại Thiên Khuynh phong, mặc dù Tĩnh Nhẫn chân nhân, Cửu Hương chân nhân không nói chuyện, thế nhưng ánh mắt nhìn Lạc Ly chứa đầy vẻ tán thưởng. Lại nhìn sư phụ. Hổ Thiện chân nhân ngồi dưới tàng cây, nét mặt mỉm cười, cũng rất hài lòng với biểu hiện của Lạc Ly.

Trận đấu vòng này, Tĩnh Nhẫn chân nhân, Cửu Hương chân nhân cùng ba vị sư huynh đều thông qua. Lạc Ly để ý một chút, Phạm Vô Kiếp cũng thuận lợi thông qua.

Ngày hôm sau bắt đầu vòng đấu thứ bốn.

Tổ thua vẫn có mười cá nhân tham gia vòng đấu thứ bốn. Mọi người bắt đầu rút thăm. Sau trận chiến này, Hỗn Nguyên tông sẽ định ra một trăm Kim Đan mạnh nhất.

Lần này Lạc Ly rút trúng lôi đài thứ bảy, trận thứ ba.

Rất nhanh tới lượt Lạc Ly lên đài, đối thủ xuất hiện, không ngờ cũng là người quen, chính là Diêu Quang hải Cửu Hoang chân nhân.

Lưu Ly Hải của Lạc Ly là học từ Cửu Hoang chân nhân. Cửu Hoang chân nhân vẫn như cũ: diệu mục tà trường, rất là uyển mị, gương mặt hơi gầy, đường nét hơi góc cạnh hòa tan sự quyến rũ, trong lúc cười mà như không cười lại có khí thanh quý.

Nhìn thấy Cửu Hoang chân nhân, Lạc Ly lập tức hành lễ đệ tử nói: “Ra mắt sư thúc!”

Cửu Hoang chân nhân nhìn Lạc Ly, mỉm cười nói: “Không ngờ tên nhóc năm đó, hôm nay đã lớn thành đại thụ che trời!”

Lạc Ly nói: “Tại đây Lạc Ly cám ơn ân nghĩa thưởng pháp của sư thúc năm đó!”

Cửu Hoang chân nhân nói: “Không ngờ ta đau khổ tu luyện nhưng lại không luyện thành Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương. Mà ngươi chỉ mới ba mươi năm đã luyện thành rồi! Đúng là thế sự vô thường!

Lạc Ly, nếu như ngươi muốn cảm ơn ta thì hãy sử dụng hết sức Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương. Mặc dù ta không luyện thành nó thế nhưng hãy để ta nhìn thử xem Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương rốt cuộc mạnh bao nhiêu. Nhìn thử xem vất vả mà mấy năm nay ta bỏ ra có đáng hay là không!”

Lạc Ly hành lễ nói: “Dạ, đệ tử tuân mệnh!”

Cửu Hoang chân nhân hít sâu một hơi, nháy mắt, nàng bắt đầu thi pháp. Trên người nàng xuất hiện từng sợi lôi quang, giống như lưới điện, tỏa khắp bốn phương tám hướng. Thân thể hóa lỏng, khi tụ khi tán, tùy ý tổ hợp.

Lạc Ly hít sâu một hơi. Lạc Ly rất kính trọng Cửu Hoang chân nhân. Vì lòng kính trọng đó, Lạc Ly lập tức sử dụng hết những pháp thuật mà mình biết, dốc hết sức lực!

Kim Thần Hi, Sùng Thánh thần thông, Hình Ảnh thần thông!

“Tên ta, chính là vô địch, ta chính là Thần, ta chính là Thánh, ta chính là ta, ta khống chế mọi thứ, ta có được tất cả, sức mạnh của ta, vô cùng vô tận, hơi thở của ta, vô biên vô hạn…”

Lúc này Sùng Thánh thần thông bùng nổ gấp hai lần, mà Hình Ảnh thần thông thì xuất hiện hai đạo ảnh động. Tích tắc, ba đạo Kim Thần Hi mạnh gấp đôi che chắn trên người Lạc Ly.

Kim Thần Hi che chắn trên người, pháp thuật này phòng thủ vô hạn, vạn pháp bất xâm, Lạc Ly lập tức đứng vào thế bất bại!

---------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.