Chương trước
Chương sau
Trận đấu áp dụng chế độ đào thải, người thắng thăng cấp vòng hai, thế nhưng người thất bại cũng có vòng hồi sinh, tự nguyện tham gia, mười người đứng đầu có thể tham gia vòng thứ hai. Sau đó lại tiếp tục đào thải vòng thứ hai, cứ thế loại miết, mãi tới khi xuất hiện ba mươi hai cường.

Chỉ có mười sáu lôi đài, hơn ngàn Kim Đan chân nhân bắt đầu rút thăm, Lạc Ly ở lôi đài thứ tư, lên đài trận thứ hai.

Lạc Ly chờ sẵn dưới lôi dài, trận đại chiến thứ nhất bắt đầu, Lạc Ly đứng theo dõi ở bên ngoài, có thể đưa thần thức vào trong lôi dài, giống như đích thân tới chiến trường xem chiến. Khiến Lạc Ly bất ngờ là trận đầu ở lôi đài này lại là Ninh Thiên Tuyết đối chiến Cửu Hương chân nhân.

Ninh Thiên Tuyết lòng ôm cừu hận, một lòng báo thù, khổ tu nhiều năm, đã đạt tới Kim Đan tầng sáu. Thế nhưng mày tóc của nàng trắng như tuyết, cả con người như băng tuyết. Đây là Kim Đan dị tượng.

Cửu Hương chân nhân là Kim Đan chân nhân lâu năm ở Thiên Khuynh phong, xuất thân Ngũ Độc giáo, đạo lữ của Tĩnh Nhẫn chân nhân.

Sau khi lên đài, nàng nhìn Ninh Thiên Tuyết nói: “Thiên Tuyết, thật ra ngươi không nên tham gia Kim Đan đại bỉ!”

Ninh Thiên Tuyết nói: “Cửu Hương sư thúc, vì sao ta không thể tham gia Kim Đan đại bỉ, ta không phục!”

Cửu Hương chân nhân nói: “Ta hiểu đám nhóc các ngươi, kết đan chưa tới trăm năm, không nghe lời sư phụ, cho rằng mình có thể hoành hành thiên hạ. Nói cho ngươi biết, Kim Đan chân nhân Hỗn Nguyên tông, thời gian kết đan càng lâu thì càng lợi hại.”

Nói tới đây, nàng cố ý liếc nhìn Lạc Ly một cái. Lạc Ly lập tức chảy mồ hôi lạnh ròng ròng. Lời nói này hình như là nói cho mình nghe!

Ninh Thiên Tuyết lạnh lẽo như băng nói: “Sư thúc, đừng kiêu ngạo! Đừng xem thường ta!”

Cùng lời nói của nàng, nháy mắt, trên lôi đài sinh thành một mảnh hải vực, không ngờ lại là Chân Hư Huyễn Diệt, Lưu Ly Sinh Hải!

Hải vực này vừa xuất hiện, trời giáng phi tuyết, đại địa đóng băng, gió lạnh sắc bén, vạn vật đông lạnh. Đây chính là Bắc Hải huyền minh! Thứ này còn lợi hại hơn cả Bắc Hải huyền minh của Lạc Ly, ít nhất lạnh hơn gấp mấy lần. Đúng là đóng băng tất cả, vạn vật diệt tuyệt!

Ninh Thiên Tuyết khác với Lạc Ly, lòng nàng ấp ủ cừu hận vô tận, chuyên tu Hàn Băng Thuật. Mặt khác nàng chính là thần nghiệt, có huyết duệ của Băng Tuyết Nữ Thần, cho nên am hiểu khống chế sức mạnh hàn băng nhất.

Cửu Hương chân nhân nhìn thế giới hàn băng hình thành, mỉm cười nói: “Giỏi cho Bắc Hải huyền minh. Vậy thì hãy để ta nói cho ngươi biết một bí mật!

Nhớ kỹ, tu sĩ Hỗn Nguyên tông ta, uy lực thật sự của pháp thuật không nằm ở Hỗn Nguyên ngũ pháp bình thường mà là Hỗn Nguyên ngũ pháp biến dị! Dị pháp chín mươi chín biến!”

Sau đó nàng chỉ Ninh Thiên Tuyết nói: “Đâm!”

Cùng lời nói này, phía sau nàng nháy mắt xuất hiện một con ông vò vẽ màu xanh to lớn. Đây là Kim Đan dị tượng. Con ông này vừa xuất hiện thì lập tức chớp lên như một luồng hào quang.

Cái đâm này quá nhanh. Trước là đụng trúng đối phương, sau đó gai mới xuất hiện. Lạc Ly lập tức nhìn ra đây chính là sát thứ sáu mươi Lưu Ly Hải Long Thương Sinh Tử Sát!

Sát chiêu này được phỏng chế theo sức bắn nước kinh khủng của một loại tôm ma, nháy mắt công kích vạn trượng, đánh giết tầm xa. Thế nhưng công kích của Cửu Hương chân nhân lại thay đổi hoàn toàn, là biến chủng của Long Thương Sinh Tử Sát, nhanh hơn, mạnh hơn, ác độc hơn!

Đây là chín mươi chín biến dị pháp. Từ pháp thuật Hỗn Nguyên tông trụ cột, đưa vào đủ loại thiên địa linh vật, tiến hành biến dị, sinh ra các loại bí pháp đáng sợ.

Trừ nhanh ra thì cái đâm này còn có một chỗ đáng sợ khác đó là ác độc, giống như bị ong độc chích, một chích là chết, trong mơ hồ còn chứa bóng dáng của thiên đạo pháp tắc. Lạc Ly không khỏi nhíu mày, đối mặt với cái đâm này, mình căn bản không tránh được.

Thế nhưng dù tránh không được thì Lạc Ly cũng không sợ, chỉ cần mình sử dụng thần thông Hình Ảnh, thần thông Sùng Thánh, gọi ra Kim Thần Hi thì cho dù có đâm trúng mình thì cũng không đáng lo ngại.

Một gai đâm xuống, mặc dù trên người Ninh Thiên Tuyết dâng lên chín lớp tường băng thế nhưng vẫn không thể ngăn cản được. Sắc mặt của Ninh Thiên Thuyết lập tức ngưng trệ, mi tâm của nàng xuất hiện một vết máu. Một tiếng nổ vang vang lên, thân hình của nàng hóa thành ngàn vạn mảnh vỡ, bị một đòn đó diệt sát đương trường.

Thế nhưng thế giới hàn băng không hề biến mất, băng tuyết tụ tập lại với nhau từng chút một, trong minh minh, giống như có một bài hát băng tuyết vang lên, ẩn chứa vô tận thần ý phiêu miểu!

Lạc Ly nhíu mày, xem ra đây là thần uy mà huyết mạch của Băng Tuyết nữ thần ban cho Ninh Thiên Tuyết. Đây nhất định là pháp thuật chết thay cùng loại với Thập Nhị Nhất Khí Thân của Thiên Đô sư huynh.

Quả nhiên, trong gió tuyết, Ninh Thiên Tuyết từ từ khôi phục trở lại, muốn quay trở lại chiến trường.

Thế nhưng Cửu Hương chân nhân nhìn thấy như thế thì chỉ mỉm cười. Nàng nhẹ nàng phẫy tay. Trên người nàng tỏa ra một mùi thơm, trải rộng bốn phía, hòa nhập vào trong băng tuyết. Lạc Ly lập tức nhận ra pháp thuật này, đây là sát thứ bốn mươi Độc Vô Sinh Sát. Thế nhưng lại là biến dị, hoàn toàn khác với Độc Vô Sinh Sát của mình.

Mùi thơm của Cửu Hương chân nhân lan tỏa tới đâu thì hàn băng bắt đầu biến thành màu xanh biếc, thiên địa không còn một màu trắng tuyết nữa mà là một mảnh xanh biếc.

Băng tuyết xanh biếc tụ tập lại với nhau, nháy mắt, Ninh Thiên Tuyết lại xuất hiện. Thế nhưng nàng chưa kịp nhúc nhích thì phốc một tiếng, lại ngã xuống. Lúc này hoàn toàn tử vong, bị độc giết mà không hề hay biết.

Cửu Hương chân nhân mỉm cười nói: “Nhớ kỹ, vạn độc trong thiên hạ không chỉ có thể độc giết sinh linh mà cũng có thể độc giết cả sinh mệnh nguyên năng!”

“Đứa nhóc lông tóc chưa mọc đủ mà đã muốn hoành hành thiên hạ. Quay về tu luyện cho thật tốt đi!”

Ninh Thiên Tuyết mười phần tin tưởng, muốn đại chiến thiên hạ đã thảm bại ngay trận đầu tiên. Đây là sức mạnh của Kim Đan chân nhân Hỗn Nguyên tông.

Vụ việc của nàng gõ lên hồi chuông cảnh báo Lạc Ly. Không thể xem thường những Kim Đan chân nhân lâu năm này, ai nấy đều có tuyệt chiêu trong mình!

Trận đầu kết thúc, Lạc Ly lên đài, đối thủ cũng lên đài, không ngờ lại là người quen của Lạc Ly, là sư phụ của Phong Tử Hư, Xích Lĩnh chân nhân.

Xích Lĩnh chân nhân nhìn thấy Lạc Ly thì cũng sửng sốt, cười nói: “Không ngờ chúng ta lại gặp nhau ngay trận đánh đầu tiên, đúng may, đúng may!”

Giọng điệu vô cùng may mắn, giống như hắn gặp Lạc Ly thì có thể tránh được cường địch, vui vẻ không thôi.

Thế nhưng Lạc Ly không trả lời, không nói không rằng, vận chuyển thần thông Kim Thần Hi. Nháy mắt một đạo kim quang dâng lên, bảo vệ toàn thân Lạc Ly.

Xích Lĩnh chân nhân nhìn Lạc Ly sử dụng Kim Thần Hi, cười nói: “Kim Thần Hi, không tệ, không tệ!”

Thế nhưng giọng nói vẫn thoải mái như trước.

Thế nhưng đồng thời, Lạc Ly sử dụng thần thông Hình Ảnh, thần thông Sùng Thánh. Vừa lên đài, đối mặt cường địch, vẫn phải thành thật một chút, có bao nhiêu sức mạnh thì sử dụng ra bấy nhiêu sức mạnh.

Nhất định không được học theo Ninh Thiên Tuyết. Khi đối mặt với đám già biến thái này thì phải như hùng sư vồ thỏ, không được giữ chiêu, dốc hết sức mình!

---------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.