Lạc Ly gật đầu, U Hồn Châu đúng là như thế. Sau khi Trúc Cơ, Lạc Ly lại sử dụng nó nhưng sau đó không lâu thì cũng không thể tăng trưởng thần thức. Có lẽ U Hồn Châu cảnh giới Quỷ Hoàng có thể tăng thần thức thế nhưng Lạc Ly không nỡ ăn, chờ sau này tính sau.
Mất bốn năm ròng rã mới trồng được thứ này, Lạc Ly thở nhẹ, nói: “Sa Đường này rất tốt, ba loại còn lại thì sao, khi nào thì mới có thể trồng cho ta một mùa?”
Khổ Sừ lão nhân ngượng ngịu gãi đầu nói: “Đại nhân, Kim Tảo, Bích Ngẫu, Bạch Quất còn phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa. Thế nhưng không có vấn đề gì lớn cả. Sa Đường này cần năm năm mới có thể chín một trái!”
Lạc Ly nói: “Năm năm một trái, không phải chứ, quá chậm rồi!”
Khổ Sừ lão nhân nói: “Đại nhân, linh khí ở Huyền Phố Cung quá thấp, cũng hết cách rồi. Trừ khi người có thể tăng linh khí Huyền Phố Cung lên!”
Lạc Ly nói: “Tăng bằng cách nào?”
Khổ Sừ lão nhân nói: “Tự nhiên là linh thạch. Ba trăm vạn linh thạch thì có thể rút ngắn mùa vụ một năm sáu tháng. Hoặc là ngũ hành linh vật, thứ này có thể giúp rút ngắn thời gian thu hoạch một viên Sa Đường ba tháng!”
Lạc Ly khẽ cắn môi,nói: “Một viên? Nói cách khác, ta có bao nhiêu ngũ hành linh vật thì có thể thu hoạch bấy nhiêu Sa Đường?”
Khổ Sừ lão nhân nói: “Vâng đại nhân, đây là Tiên Nhân thất đại dược, không chịu đầu tư mà muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2528462/chuong-566-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.