“Tên này thật lợi hại, quên đi, ta là người lớn không so đo với lão nhị ngươi, dù sao ngươi một lần lão nhị, cả đời lão nhị. Thừa dịp ngươi ngủ, ta đái một bãi nước tiểu ở gần miệng ngươi, ha ha, sợ rồi chứ!”
“Không phải chứ, U Minh Thư, thật khó tin, tại sao dường như thứ này mới là bản thể của ta?”
“Người hầu này của ta rất không tệ, không ngờ lại tìm được tàn trang U Minh Thư cho ta, thật hay quá!”
“Ăn vào rồi, trong tối tăm, ta nằm mơ thấy một giấc chiêm bao, ta có được sức mạnh cường đại, thế nhưng sau khi có được sức mạnh đó thì ta không còn là Tiểu Bạch như trước đây nữa, có lẽ người hầu của ta sẽ không thích ta nữa! Cho nên ta tỉnh lại. Ta giấu kín sức mạnh đó. Ta vẫn thích làm Tiểu Bạch, ta thích cảm giác ấm áp khi người hầu ôm lấy ta!”
“Thật ra, làm chó con cũng không tệ, dù sao cũng có người hầu nuôi ta, không có việc gì thì ăn chân giò đường phèn. Ta thích cuộc sống hiện tại. Sức mạnh đó, ta không muốn!”
“Tên người hầu này lại đứng đó cười ngây ngô. Hình như gần đây hắn ăn cướp thành nghiện. Tuy ngoài miệng không nói nhưng chuyện đầu tiên hắn làm là quan sát bảo khố của người ta. Bản đại vương phải nhắc nhở hắn, lần sau trộm bảo khố của người ta thì phải chú ý một chút, đừng để bị người ta chặn đường đánh bán sống bán chết!”
“Ồ, lão tam tới rồi, ha ha, người hầu của ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2528159/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.