Chương trước
Chương sau
Đại thụ không ngừng rớt trái, nhưng thể tích Thái Sơ động thiên của Lạc Ly có hạn, cuối cùng sinh ra tám mươi hai Thiên Xà Hộ Vệ, bọn họ tạo thành đại trận hình rắn, đứng phía sau Tiểu Bạch Tiểu Hồng Tiểu Thạch, toàn lực chiến đấu.

Linh khí vô cùng vô tận truyền vào người chúng nó. Được truyền linh khí vào, thân thể chúng nó bắt đầu lớn lên, trở nên cao lớn, mắt xà dữ tợn, không ngứng hé miệng, lè lưỡi độc ra!

Đồng thời, Đấu Chiến Hư Linh Thiên Thần Cung của Lạc Ly cũng phát ra hào quang, mười sáu Kim Đan chân nhân xuất hiện. Lạc Thiên vừa bị chiến đấu lan tới nên vỡ nát, vẫn chưa sống lại. Bọn họ lượn lờ trên mặt đất, đứng trước Thiên Xà Hộ Vệ.

Trên đỉnh đầu bọn họ không ngừng phát ra từng luồng hào quang truyền vào trong đầu của Thiên Xà Hộ Vệ. Bọn họ đang truyền kinh nghiệm chiến đấu, pháp thuật thần thông cho Thiên Xà Hộ Vệ.

Một cây đồng trụ Lạc Ly vừa lấy tới tay chậm rãi bay tới, rơi vào Vạn Ngục Viêm, sau đó hoá thành đồng thuỷ bay vào trong Kim Phù Đồ, cuối cùng hoá thành từng đạo hào quang bay ra ngoài, rơi xuống bên cạnh Thiên Xà Hộ Vệ, hoá thành lân giáp, bảo vệ thân thể bọn họ, hoá thành kiếm nhuyễn, giống như răng ngọc Thiên Xà, trở thành vũ khí của bọn họ.

Hai con hải yêu thật lớn xuất hiện trong Kim Phù Đồ, bọn họ đi vào trong đình viện này, phân biệt lấy ra một cái ốc biển, thổi ô ô ô. Theo tiếng ốc biển của bọn họ, Lạc Ly biết, mình cần đầu tư thêm.

Hắn vung qua đó hết hai thiên địa linh thuỷ duy nhất mà mình còn là Thanh Phong Chân Dương Thuỷ, Li Hổ Địa Linh Thuỷ.

Được linh thuỷ rót vào, trong một đám hải yêu giống như do linh thuỷ tạo thành bước ra khỏi Lưu Ly Hải. Chúng nó tụ tập vào sân, thế nhưng những con hải yêu này không được linh khí như Thiên Xà Hộ Vệ, cả đám ai nấy đều đờ đẫn, chỉ là vật hi sinh bình thường nhất, thế nhưng số lượng thì không hề ít, có khoảng năm trăm, tụ tập trong đình viện.

Lạc Ly bên này chuẩn bị, bên kia bóng râm càng ngày càng gần, thậm chí có thể thấy sinh linh trên đại lục màu đỏ đó được bằng mắt thường.

Ở đó có từng đám quỷ tộc, ai nấy đều ăn mặc pháp bào xinh đẹp, lượn lờ trên không trung, rõ ràng là một đám nữ quỷ. Dưới sự khống chế của các nàng, vô số Quỷ Vệ mình mặc chiến giáp nôn nóng xâm nhập Thái Sơn động thiên!

Nhìn lướt qua, số lượng hơn vạn.

Đại chiến sắp tới. Đây là trận chiến tranh đoạt động thiên, thất bại, mất hết tất cả, thành công, có được tất cả!

Bởi vì sức mạnh thôn phệ của Thái Sơ động thiên như một sợi dây vô hình khoá chặt thế giới động thiên tàn phá của Li Linh quỷ thánh, hai thế giới từ từ áp sát lại với nhau.

Đại lục bồng bềnh trên bầu trời đằng xa bay áp sát tới Thái Sơ động thiên, khoảng cách không còn xa nữa, hai bên có thể nhìn thấy rõ tất cả mọi thứ về thế giới của đối phương.

Lạc Ly chậm rãi hít thở, yên lặng chờ đợi va chạm.

Thiên địa đột nhiên run rẩy, toàn bộ thế giới giống như rung chuyển, cuối cùng thì hai thế giới cũng va vào nhau.

Kì thật thay vì nói là đụng thì chi bằng nói là dung hợp, Thái Sơ động thiên có sức mạnh ngũ hành dung hợp làm một thể với mảnh vỡ động thiên thế giới có quỷ lực.

Vách tường vô hình bao trùm lấy hai thế giới sau khi tiếp xúc với nhau thì chủ động dung hợp lại. Bất kể là Thái Sơ động thiên hay là Quỷ Thánh tàn giới đều từ từ sôi trào, hai thế giới hợp với nhau làm một, một tấm vách chắn thật lớn bắt đầu hình thành, nó bao phủ lên thế giới mới hình thành. Thế giới này không chỉ là Thái Sơ động thiên mà còn dung hợp luôn cả diện tích của Quỷ Thánh tàn giới, diện tích ít nhất tăng lên gấp bốn lần.

Trong quá trình dung hợp này, bất kể là Thái Sơ động thiên hay là Quỷ Thánh tàn giới đều bắt đầu vỡ nát, sụp đổ. Thế nhưng trong lúc phá diệt ấy, thế giới mới từ từ ra đời.

Toàn bộ trời đất đều là một mảnh hỗn độn, thế nhưng ở các hướng đông nam tây bắc cùng chính giữa mơ hồ có chút ánh sáng, đây là ngũ pháp thánh địa của Lạc Ly.

Ngũ pháp thánh địa, mỗi một thánh địa đều là một thế giới độc lập, tự thành thiên địa, cho nên không bị thế giới này dung hợp, thiên địa huỷ diệt thì tiếp tục ảnh hưởng thế giới mới ra đời.

Đình viện của Lạc Ly nằm trên Thông Thiên phong nên cũng bình an vô sự.

Thế nhưng Quỷ Thánh tàn giới thì khác, toàn bộ mọi thứ đều bắt đầu huỷ diệt, vạn vật sụp đổ, vô số quỷ tộc phát ra tiếng kêu rên, một số tiêu tán, một số hoá thành tro tàn. Duy chỉ có chợ là không bị ảnh hưởng, dựa vào nó bảo vệ, vô số quỷ tộc né tránh được biến dị huỷ thiên diệt địa này.

Biến hoá dần dần chấm dứt, mặt đất từ từ bình tĩnh trở lại, tất cả khôi phục trở lại bình thường. Nếu như cứ tiếp tục như thế thì Quỷ Thánh tàn giới sẽ bị Thái Sơ động thiên thôn phệ hoàn toàn, Thái Sơ động thiên sẽ có thay đổi rất lớn, có được tiền đồ vô hạn.

Thế nhưng những quỷ tộc kia tuyệt đối không muốn như thế. Nếu như thiên địa này trở thành thế giới của Thái Sơ động thiên thì chúng nó sẽ mất đi nơi ở, tất cả đều sẽ hoá thành tro tàn, cho nên bọn họ phải thay đổi sự biến hoá này.

Cũng chính là trước khi biến hoá xong xuôi phải đánh chết chủ nhân ở nơi này, cướp lấy quyền khống chế Thái Sơ động thiên, thậm chí có thể mượn Thái Sơ động thiên đoạt xá nhục nhân của tu sĩ thành lập thế giới này.

Một thanh âm to lớn vang lên:

“Ta chính là Li Linh Thánh Hậu Sơn Lam, là quỷ hậu thứ ba mươi lăm của Li Linh quỷ thánh bệ hạ, thống trị ngàn vạn quỷ tộc, thống lĩnh hậu cung. Tên tiểu bối nhà ngươi mau mau từ bỏ phản kháng, bằng không ta sẽ nghiền xương ngươi thành tro, dùng vạn dao phân thây.”

Thanh âm này truyền khắp toàn bộ thế giới mới. Lạc Ly cười, hắn biết mục đích thực sự của đối phương chính là mượn chuyện này để tìm ra vị trí của mình. Nhưng nếu như mình không trả lời thì đối phương cũng nhanh chóng tìm thấy. Như vậy chi bằng làm một vố định sinh tử!

Lạc Ly quát lớn: “Quỷ phụ nho nhỏ mà lại càn rỡ như thế, ta chính là...”

Lạc Ly sửng sốt, vừa muốn nói ra thân phận của mình nhưng đối phương vừa là bệ hạ, vừa là quỷ hậu, tên rất dữ dội, mình không thể yếu thế hơn được!

Hắn nói tiếp: “Ta chính là mạt thế của mạt thế, hoàng hôn của hoàng hôn, người huỷ diệt thời đại Chư Thần, viễn cổ chí tôn, vô thượng Thần Hoàng, chính là Lạc Ly ta đây. Quỷ phụ nho nhỏ, mau chóng quỳ xuống đầu hàng, bằng không ta sẽ khiến các ngươi hình thần câu diệt, biến mất khỏi nhân gian mãi mãi!”

Vừa nói danh hào đó ra miệng, những quỷ tộc đó lập tức kinh ngạc không thôi, mạt thế của mạt thế, hoàng hôn của hoàng hôn, người chấm dứt thời đại Chư Thần, viễn cổ Chí Tôn, vô thượng Thần Hoàng, cái tên này quá lớn rồi!

Thế nhưng Sơn Lam quỷ hậu lại hét lớn một tiếng, nói: “Đồ cái thứ con nít nói bậy. Nhân loại đáng cười kia chỉ là một tu sĩ nho nhỏ. Ta đã tìm thấy ngươi rồi, lên cho ta, giết hắn, chúng ta có thể cướp đoạt thế giới của hắn, tiếp tục sống sót, bằng không thì chúng ta sẽ vĩnh viễn ngủ say trong bóng tối vô tận, không có ngày sống lại!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.