Cứ như thế, Lạc Ly nhìn qua, nhất thời phát hiện dị thường. Cửa bảo khố Cửu U Quỷ Minh phái bị người khác đánh vỡ thành từng mảnh vụn, vừa nhìn đã biết đã bị người khác đánh cướp.
Lạc Ly không khỏi kinh ngốc, nghĩ rằng:
“Không thể nào, Cửu U Quỷ Minh tông lại bị người khác cướp sạch. Nhưng đại loạn vừa mới xuất hiện, ta là người đầu tiên tới, ai mà còn nhanh hơn cả ta nữa?”
“Nhìn qua một cái, nhìn qua một cái xem cuối cùng là vì sao, ta tuyệt đối không chạm vào mấy thứ trong đó!”
Nghĩ tới đây, Lạc Ly đi tới đại môn, nhìn vào trong, vừa nhìn đã thấy nơi này rối tung, thậm chí trên mặt đất còn có đủ loại mãnh vụn tài liệu nằm rải rác, tuyệt đối là bị người khác cướp sạch!
Nhưng nhìn tình cảnh này, Lạc Ly nhìn sao cũng thấy quen quen, giống như hiện trường giả mà bọn hắn từng tạo ở Tịnh Lâm tông. Nơi này thoạt nhìn bị cướp không còn gì cả, thật ra chỉ là giả, bảo bối thật sự được cất ở nơi khác.
Suy nghĩ này xuất hiện trong đầu rất đột ngột, hoàn toàn là do cảm giác, nhưng Lạc Ly tin tưởng trực giác của mình.
Hắn xoay người bước đi, rời khỏi nơi này, nơi này nguy hiểm!
Vừa bay đi chưa được mấy trăm trượng thì phía trước có một đám lệ quỷ vọt tới. Lệ quỷ đó lơ lửng ở không trung, sắc mặt xanh xét, thiếu chân cụt tay, là một đám quỷ chết đói.
Đám quỷ chế đói này là đệ tử Cửu U Quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2528131/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.