Chương trước
Chương sau
Kiếm Triều Tinh Hải của Thần Kiếm tông có thể phóng thích kiếm thí ra ngoài giống như hải triều, nháy mắt phóng ra ngoài mấy ngàn đạo kiếm khí, hình thành sóng thần tinh hải. Mà Sóng Cuộn Thiên Địa của Thiên Lãng Môn thì lại có thể khống chế sóng thần xung kích, càng quay cuồn, càng mạnh mẽ.

Hai pháp thuật này vừa thích hợp bù đắp lại chỗ thiếu hụt cho Điệp Long Sát của Lạc Ly. Nếu dung hợp Điệp Long Sát thành một thể với Kiếm Triều Tinh Hải cùng Sóng Cuộn Thiên Địa thì Điệp Long Sát có thể chân chính trở thành Lưu Ly Hải bảy mươi tám sát, uy lực cường hãn!

Lạc Ly đau khổ nghiên cứu, ngồi trong một điện đường không người, Lạc Ly điểm nhẹ, một Hư Linh Kim Đan chân nhân xuất hiện, là Lạc Vũ. Hắn xuất thân Thanh Vi tông, là người yếu nhất trong những Kim Đan chân nhân.

Lạc Ly nhìn hắn, nói: “Đạo hữu, xin chỉ giáo!”

Lạc Vũ cũng nói: “Được, mời tiếp chiêu!”

Lạc Ly ra tay rất nặng, từng đạo hào quang xuất hiện, bắn về phía đối lương. Lạc Vũ thì cũng bắt đầu thi pháp, hai người bắt đầu đại chiến với nhau.

Không có cách tu luyện nào thành hơn thực chiến, cũng không có ai bồi luyện tốt như bọn họ. Lạc Ly đại chiến với các Hư Linh Kim Đan chân nhân của mình, nhanh chóng dung hợp cùng nắm giữ Điệp Long Sát trong chiến đấu, vận dụng tự nhiên.

Ban đầu thì chỉ triệu hồi một Hư Linh Kim Đan chân nhân, lại còn là đệ tử bàng môn tả đạo, từ từ Lạc Vũ, Lạc Trụ, Lạc Huyền, Lạc Hoàng đã không thể thỏa mãn Lạc Ly. Lạc Ly bắt đầu triệu hồi Hư Linh Kim Đan chân nhân xuất thân thượng môn.

Lạc Ly hiện tại là Trúc Cơ tầng sáu, thực lực của chính bản thân hắn tương đương với Kim Đan tầng hai, đồng thời hắn sử dụng ngũ pháp thánh địa, cung cấp linh khí vô tận, hoàn toàn có thể đại chiến với những Kim Đan chân nhân này.

Ban đầu, có thắng có thua, có khi lạc ly một đấu một còn chưa phải là đối thủ của Kim Đan chân nhân, nhưng cùng chiến đấu, cùng nằm giữ Điệp Long Sát, từ từ Lạc Ly đối mặt với một Kim Đan chân nhân, chỉ thắng chứ không bại!

Mỗi lần kết thúc chiến đấu, Lạc Ly đều cẩn thận nghiên cứu ưu khuyết của mình, xuất hiện nhiều vấn đề, tìm cách giải quyết, trong thời gian này, tu vi của Lạc Ly tăng vọt theo năm tháng.

Đại chiến, tu luyện, nghiên cứu, khổ tư, thế nhưng có khi có cửa mà không vào được.

Thậm chí có khi gặp vấn đề không thể giải quyết, nghĩ tới nhức đầu, Lạc Ly đâm đầu mình vào tường, ra sức đập.

Thế nhưng đập xong, còn phải tiếp tục nghiên cứu, tiếp tục tu luyện!

Muốn có được sức mạnh mạnh hơn những người khác thì phải trả giá mồ hôi nhiều hơn người khác.

Cuối cùng tới một ngày, đột nhiên Lạc Ly cảm thấy toàn thân vô cùng thoải mái, nổ vang một tiếng!

Điệp Long Sát của chính Lạc Ly, Kiếm Triều Tinh Hải của Thần Kiếm tông, Sóng Cuốn Thiên Địa của Thập Lãng môn, cộng thêm thánh địa Lưu Ly Hải của Hỗn Nguyên tông. Bốn cái dung hợp hoàn mỹ, Điệp Long Hải Bạo Sát của Lạc Ly đại thành, tự thành hải vực.

Chỉ cần luyện thành, một bước lên trời, lập tức tự thành hải vực, đạt tới Vực chi cảnh giới, hoàn toàn đại thành.

Điểm nhẹ một cái, từng đợt Điệp Long Sát phát ra, vô số hào quang tụ tập lại với nhau, giống như tinh hải cuộn sóng, sóng bướm như nước, ba ngàn pháp, ba ngàn sát, nháy mắt phát ra, như thải điệp bay múa, như đàn ngư bơi lội, như sao băng giữa trời, dưới hào quang này, vạn vật hủy diệt, oanh phá càn khôn, ngạo khiếu nhân gian!

Dưới Điệp Long Sát, toàn bộ Hư Linh Kim Đan chân nhân đều vỡ tan!

Điệp Long Hải Bạo Sát đại thành, lúc này Lạc Ly đã tu thành Cự Kình Bá Đạo Sát, Thương Hải Minh Nguyệt Sát, Hải Khiếu Vô Lượng Sát, Độc Vô Sinh Sát. Tổng cộng sáu sát, chỉ còn kém sát thứ bảy thì có Lưu Ly Hải có thể đại thành.

Lạc Ly tiếp tục tu luyện, bắt đầu quán thông toàn bộ sở học của mình.

Lạc Ly hít sâu một hơi, nháy mắt, bên kia xuất hiện hai Kim Đan chân nhân, Lạc Ly tăng thêm đối thủ, lấy một chọi hai.

Đại chiến tiếp tục, ngày ngày tu luyện.

Từ từ hai Kim Đan chân nhân đã không còn là đối thủ của Lạc Ly, cho dù đối phương có là chân nhân thượng môn đi chăng nữa.

Hai Kim Đan chân nhân biến thành ba, Lạc Ly có thể cùng lúc chống lại ba Kim Đan chân nhân. Thế nhưng đây cũng là cực hạn của hắn!

Cứ tu luyện như thế, Lạc Ly có cảm giác sẽ tu luyện cho tới khi trời hoang đất già, mãi tới một ngày, quản sự không thể không tới bái phỏng, quấy rầy hắn tu luyện. Bởi vì có khách từ Hỗn Nguyên tông tới tham gia Cửu U Quỷ Minh tông đại điển, đảo mắt Lạc Ly đã tu luyện hơn một tháng.

Lạc Ly thở một hơi dài, kết thúc tu luyện, mặc kệ như thế nào, hắn phụ trách nơi này, làm sao cũng phải qua đó chiêu đãi một chút.

Lần này có chừng ba mươi đệ tử Hỗn Nguyên tông tới, dẫn đầu là Hỗn Nguyên tông Ly Long chân quân, đây là Thái Hòa Viện nhất mạch chi chủ, làm người rất hiền lành, thế nhưng Lạc Ly không quá thân với hắn.

Ngoại trừ Ly Long chân quân, Vương Đức Hổ cũng trở lại. Vương Đức Hổ là đệ tử Thái Hòa Viện, tọa trấn nơi này mười năm, lần này rời khỏi nửa năm, không ngờ Vương Đức Hổ cũng tấn thăng Kim Đan chân nhân. Thế nhưng chỉ là thất phẩm Kim Đan, rất ít cơ hội tiến vào cảnh giới Nguyên Anh.

Sau khi hắn trở lại thì toàn bộ phủ đệ rất kích động, vây trước vây sau. Có hắn ở thì không cần Lạc Ly phụ trách công việc tiếp đãi nửa. Vương Đức Hổ nghiệp vụ thuần thục, an bài thỏa đáng, Lạc Ly trái lại trở thành người rãnh rỗi.

Thế nhưng Lạc Ly lại không trách, như vậy càng tốt, cầu còn không có. Tính nhẩm thời gian, cửa hàng của Lưu Nhất Phàm chắc sắp khai trương, Lạc Ly cáo từ đi khỏi.

Ngự không bay lên, Lạc Ly bay tới trước cửa hàng của Lưu Nhất Phàm ở Già La di tích. Từ mới sáng sớm thì đã có một đám tu sĩ tụ tập ở nơi đó, đều đang chờ đợi ở nơi đó.

Nhìn thấy Lạc Ly đi tới, lập tức có người tới gần, hỏi thăm có mua thay hay không. Lạc Ly không hề nói gì, không hề quan tâm bọn họ, đi nhanh vào trong cửa hàng.

Tiến vào cửa hàng, nhìn lại, nơi này không còn dáng vẻ rách mướp nữa, từ nhà tranh biến thành nhà sàn gỗ, xem ra tháng trước Lưu Nhất Phàm cũng kiếm được một món hời.

Vào đây, Lạc Ly niệm: “Cái gì cũng có thể mua, cái gì cũng có thể bán!”

Nháy mắt, cửa hàng ban đầu biến mất, Lạc Ly lại đi vào trong cửa hàng xa xỉ. Lưu Nhất Phàm thấy hắn xuất hiện, lập tức bỏ khách hàng, xuất hiện trước mặt Lạc Ly, cười nói:

“Hoan nghênh khách quý, thương phẩm mà ngài đặt đã chuyển đưa rồi, mời ngài trả số tiền còn lại là ba trăm vạn linh thạch!”

Lạc Ly lấy ra ba trăm viên thượng phẩm linh thạch, sau đó nói ngay: “Ta muốn coi thiên địa linh vật!”

Lưu Nhất Phàm lắc đầu, nói: “Xin lỗi khách nhân, chuyến này thiên địa linh vật khan hiếm, bổn điếm tạm thời thiếu hàng!”

Lạc Ly chau mày lại, nhìn những hàng hóa khác. Hàng hóa ở đây so với lần trước thì tăng gấp đôi, thế nhưng đều là bảo vật quỷ tu cần, không có giá trị quá lớn với Lạc Ly.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.