Nữ tu cuối cùng xác định ba phần thiên địa linh mộc này, nàng nói:
“Được rồi, cắt rồi, bên trong quả nhiên không có bảo bối!
Như vậy, ngươi muốn không? Một trăm năm mươi vạn linh thạch, ta bán ngươi!”
Lạc Ly nhíu mày nói: “Quá mắc, một trăm vạn linh thạch thì sao? Đây chỉ là Huyền giai thượng phẩm linh vật mà thôi. Không đáng giá như thế!”
Nữ tu lắc đầu nói: “Ta cho rằng nó đáng giá.”
Lạc Ly nói: “Nhưng như thế cũng quá mắc, một trăm hai mươi vạn, đạo hữu thấy như thế nào?
Nữ tu tiếp tục lắc đầu, nói: “Ta cũng lui một bước, một trăm bốn mươi vạn, ngươi trả giá nữa thì ta bỏ đi ngay!”
Lạc Ly nói: “Được! Thống khoái!”
Thu xong, lấy ra một trăm bốn mươi thượng phẩm linh thạch.
U Hồng chân nhân nhìn Lạc Ly, cũng mỉm cười, nói: “Được, ta cũng một trăm bốn mươi vạn linh thạch!”
Dù sao đưa cho Lạc Ly thì cũng trở lại với mình.
Lạc Ly lấy linh thạch ra, đưa cho U Hồng chân nhân.
Ba phần Kiền Linh Tử Đàn Thụ đều bị Lạc Ly lấy tới tay.
Nữ tu mỉm cười nói: “Được, sau này chúng ta còn gặp nhau! Lạc Ly, ta nhớ kỹ ngươi!”
Lạc Ly cũng mỉm cười nói: “Tạm biệt đạo hữu!”
Ba người giải tán, Lạc Ly lại chậm rãi đi xuống núi.
Thế nhưng lần này hắn không đi xa, Kiền Linh Tử Đàn Thụ không có khả năng vô duyên vô cớ lại sinh ra linh hỏa, trong đó còn có nguyên nhân, phải quay trở lại ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2528095/chuong-461-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.