Lạc Ly mỉm cười, hắn cũng không ngốc, lúc này đang đang hối trí huyết mạch chi độc trong động thiên thế giới. Hắn mới không đưa ra dị nghị, nếu không lập trường sẽ khác với những người khác, một người phản đối năm người, e là sẽ bị người khác vây công, dù sao chắc chắn có một phần của ta, ta cũng không gấp.
Thế nhưng Lạc Ly nói:
“Tốt, ta tán thành ý kiến của U Hồng tiền bối.”
Sau đó hắn bổ sung: “Thế nhưng nếu như bảo vật không thể phân chia, mọi người thấy nên làm như thế nào?”
Đây mới là vấn đề mà mọi người quan tâm.
U Hồng chân nhân nói: “Như vậy dựa theo quy cũ của giang hồ, phân phối theo nhu cầu!
Nếu bảo bối không thể tách ra chia, ai cần thì người đó sẽ đổi bảo bối đó thành linh thạch, hắn lấy linh thạch mua bảo bối này, sau đó phân chia linh thạch cho mọi người, như vậy mỗi người đều có phần, mọi người thấy thế nào?”
Mọi người cùng gật đầu, không muốn liều mạng với nhau thì chỉ có thể phân chia như thế!
Kim Đan chân nhân cao gầy nói: “Được, nếu như có người khác tới nữa thì chúng ta cùng nhau khu trục hắn, bảo vật này chỉ có phần của sáu người chúng ta!”
Mọi người nói: “Đúng vậy, nên như thế, bảo vật này, chỉ thuộc về sáu người chúng ta!”
Cứ như vậy xuất hiện một tiểu liên minh, mọi người tiếp tục yên lặng chờ đợi.
Độc khí phụt lên từ từ biến mất, mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2528092/chuong-460-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.