Chương trước
Chương sau
Mộc mỗ mỗ nói tiếp:

“Lan Nhược tự chúng ta tuy cũng là quỷ đạo, thế nhưng thứ chúng ta theo đuổi là điều thực trong quỷ. Đây là một trong sáu đại đạo mà năm đó Nguyên Châu tông dựa vào để hoành hành thiên hạ.

Chỉ cần chúng ta bày ra pháp trận, trong đó có tam đại sát chiêu.

Thứ nhất là chân âm hấp linh, tự động hóa sinh lan nhược chi âm, âm chân có thiên đạo chi lực, phàm là tu sĩ qua lại sẽ bị nó hấp dẫn, nhất định sẽ đi vào pháp trận Lan Nhược tự của ta!

Thứ hai là chân quỷ diệt hồn. Đừng thấy những nữ quỷ kia tuy rằng xinh đẹp, thế nhưng muốn câu dẫn sắc tâm của cường địch là chuyện không thể nào. Tác dụng của các nàng chỉ có một, đó là biểu hiện mình xinh đẹp, để kẻ địch cảm thấy được vẻ đẹp của nữ nhân, để kẻ địch đau khổ áp chế sắc tâm của mình!

Chín mươi chín con nữ quỷ này là giả, duy chỉ có con nữ quỷ một trăm mới là sát chiêu.

Con nữ quỷ một trăm gọi là Tiểu Thiến, hoàn toàn khác với những nữ quỷ khác. Nữ quỷ khác tuy rằng đẹp nhưng các nàng là giả, các nàng đều là ác quỷ, dưới vẻ xinh đẹp là sự ác độc.

Duy chỉ có Tiểu Thiến mới chân chính hồn nhiên, chân tình chân ý, chân tâm chân ái, không hề giả dối, bởi vì bản thân nàng đã là thực!

Muốn lừa gạt kẻ địch, trước phải lừa gạt chính mình.

Khi cường địch đại chiến với chín mươi chín hư quỷ, gặp được con nữ quỷ vô cùng chân thật này, một điều thật trong vạn sự giả dối, hắn sẽ bị Tiểu Thiến thu hút, đây là thiên đạo chi lực, chân thật hấp dẫn. Chỉ cần đối phương động tâm một chút thôi, cho dù chỉ là cảm giác thương hại thì sẽ bị đoạt mệnh ngay tức khắc!”

Quỷ Cước không khỏi hỏi: “Vậy cái thứ ba là gì?”

Mộc mỗ mỗ cười, lập tức hóa thành nam âm, thanh âm thanh tú không gì sánh bằng, giống như suối chảy giữa khe, nói:

“Chân ngã đoạt mệnh! Chờ sau khi bọn họ trải qua vô số hiểm trở, đại chiến yêu thụ ngàn năm, cùng sống cùng chết, sau đó ngay lúc không phòng bị nhất, ta ở phía sau đâm hắn một kiếm, cướp tính mạng của hắn!”

Lạc Ly vẫn còn nhìn ngọc trúc giản, ngọc trúc giản này đi theo hắn rất nhiều năm. Năm đó ở hội đấu giá Thiên Chu tông thì được đưa làm tặng phẩm, vẫn luôn vô dụng, không ngờ hôm nay cuối cùng lại sinh ra diệu dụng.

Lạc Ly xem xong, không khỏi gật đầu, giống như có chút sở ngộ!

Lúc này Yến Xích Hà nói: “Tới rồi, huynh đệ của ta tới rồi!”

Ở một bên, một người trẻ tuổi lặng lẽ đi ra, đưa mắt nhìn lại, chỉ là một phàm nhân, không hề có một chút sức mạnh cùng pháp thuật, thế nhưng dáng vẻ thanh tú, là một mĩ nam tử.

Hắn chậm rãi nói: “Xích Hà đại ca, ta cùng Tiểu Thiến đã hỏi thăm rõ ràng, đã biết được chân thân của Mộc mỗ mỗ ở đâu. Chỉ cần phá nát yêu thụ ngàn năm này thì chúng ta có thể thoát khỏi nơi này!”

Thanh âm của hắn thanh tú không gì sánh bằng, giống như suối chảy giữa khe.

Yến Xích Hà giới thiệu: “Lão đệ, đây là Lạc Ly, cũng là tiên sư. Có hắn ở đây, chúng ta sẽ dễ dàng thoát vây!”

Người trẻ tuổi hành lễ với Lạc Ly, nói: “Tại hạ Ninh Thải Thần, cám ơn tiên sư…”

Lạc Ly cười nói: “Không cần cám ơn!”

Sau đó duỗi tay ra, một chưởng đánh xuống, đánh hắn tan xương nát thịt.

Một chưởng vỗ xuống, đánh vụn thành bột phấn!

Yến Xích Hà ở một bên giận dữ quát lên: “Ngươi làm gì vậy? Vì sao lại giết người!”

Lạc Ly nhìn Yến Xích Hà, nói: “Mười vạn năm rồi. Năm đó trận này gọi là Nguyên Châu Chân Hình Niệm Ý Sát Trận! Giả giả thật thật, thật thật giả giả, quỷ mị quỷ quái chi đạo, lừa gạt người vào trận!

Cái đám Quỷ châu này, lừa dối người khác thì thôi, ngay cả đồng hương mà cũng lừa dối, các ngươi làm gì, lão tử đều biết, ta biết hết nền móng của các ngươi!

Hành trình tiếp theo, ta và ngươi, còn có Ninh Thải Thần này sẽ tiến về phía trước, đại chiến đàn quỷ, chiến thụ yêu, coi như ta thời khắc đều phòng bị ngươi, nhưng ta sẽ không quá đề phòng phàm nhân vô cùng bình thường này, sau đó hắn sẽ đâm sau lưng ta, tiễn ta ra đi.

Kính nhờ, đã mười vạn năm rồi, các người trừ việc đổi tên ra thì không hề có chút ý tưởng mới mẻ nào cả?”

Lan Nhược tự đều là quỷ tu, trước khi nhập phái đã làm quỷ, sau khi thành quỷ thì có vô số âm mưu quỷ kế, quỷ mị quỷ quái, thế nhưng sáng ý cũng rất ít. Cái thứ gọi là Lan Nhược đại trận thực ra chính là Nguyên Châu Chân Hình Niệm Ý Sát Trận của Nguyên Châu tông năm xưa, đổi bình mà không đổi rượu.

Tu sĩ khác vào trận, nhất định sẽ trúng kế, chết không chỗ chôn. Thế nhưng Lạc Ly có bí tịch của Nguyên Châu tông, tuy không tu luyện nhưng có thể phát hiện tất cả huyền bí của trận này.

Khi Yến Xích Hà xuất hiện, cố ý để bị thương chảy máu, làm cho người khác nghĩ rằng hắn là người sống. Khi nói chuyện cũng thử Lạc Ly, như vậy người bình thường đều nghĩ rằng hắn không có vấn đề, đây là trộm kêu bắt trộm, bóng râm dưới đèn.

Yến Xích Hà nhìn Lạc Ly quá: “Chỉ bằng điểm ấy mà ngươi đã giết người!”

Lạc Ly lắc đầu nói: “Còn có một sơ hở!

Ngươi nói ngươi là đệ tử Vạn Kiếm tông, Vạn Kiếm tông là một trong mười sáu thượng môn, một kiếm khiếp sợ mười bốn châu! Lấy thực lực của ta suy tính, đệ tử Vạn Kiếm tông sao lại có một chút trình độ như thế?

Chiến vài con lệ quỷ cũng để bị thương. Cũng xứng gọi là đệ tử thượng môn?

Ngươi chưa nhìn thấy đệ tử thượng môn, có nhìn thấy thì cũng là đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông, chưa từng giao thủ! Cho nên nhãn giới của ngươi quá hạn hẹp, trong mắt của ngươi, đệ tử thượng môn cũng chỉ là như thế. Người lừa dối tu sĩ tông môn khác, có lẽ bọn họ sẽ mắc mưu, lừa dối thượng môn như ta, ha ha ha. Giống như tấu hài!”

Yến Xích Hà mặt mày âm trầm, nói: “Thượng môn đệ tử mạnh như thế sao?”

Lạc Ly nói: “Không phải mạnh, là siêu mạnh!”

Yến Xích Hà nói: “Chưa thấy được.”

Lạc Ly nói: “Không tin, vậy thì chúng ta đánh nhau thử xem!”

Yến Xích Hà nói: “Vậy thì tới đây, vật nhỏ, nhìn thấu chân nhân của ta. Thế nhưng, ngươi vẫn sẽ chết ở chỗ này!”

Theo lời nói của hắn, xung quanh thoắt ẩn thoắt hiện vô số quỷ nữ, đủ loại thanh âm vui cười giận mắng chậm rãi truyền tới.

Mấy con quỷ nữ này bập bềnh trong không trung. Chân dài eo nhỏ, vô cùng xinh đẹp.

Trong đại điện, Quỷ Cước nói:

“Không hay, Mộc mỗ mỗ ngươi bị hắn nhìn thấu chân thân rồi!”

Mộc mỗ mỗ nói: “Xui quá. Không sao cả, hắn chỉ là Trúc Cơ lục trọng thiên, cho dù hắn thực lực siêu cường, tương đương với Kim Đan chân nhân. Thì đã sao!

Trận này ta dùng Kim Đan chân nhân làm quân lính, hắn phát hiện đại trận sát chiêu. Ta cũng có thể chậm rãi mài chết hắn, giết không tha!”

Quỷ Tâm nói: “Tốt, Mộc mỗ mỗ, tất cả dựa vào ngươi. Chỉ cần ngươi làm xong chuyện này thì sẽ có chỗ tốt!”

Mộc mỗ mỗ nói: “Hừ hừ, ta ngược lại muốn nhìn thử xem cái gọi là tu sĩ thượng môn có chỗ nào mạnh mẽ!”

Lạc Ly nhìn bốn phía, nói: “Oa, các ngươi thiệt là nhiều người! Các ngươi muốn lấy nhiều đánh ít?”

Yến Xích Hà nói: “Đúng vậy, chính là lấy nhiều đánh ít!”

Lần này, thanh âm của hắn biến thành thanh âm của Mộc mỗ mỗ, không còn hương vị tục tằng dũng cảm nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.