Đám người như Lạc Ly chẳng qua chỉ là khách qua đường ở phủ đệ này, một vài năm sau thì sẽ trở lại tông môn. Mà những quản sự đó thì mới là chủ nhân chân chính. Bọn họ ở đây nhiều đời, nước qua trong ắt không có cá, dựa núi ăn núi, ai mà không kiếm chút lợi ích cho mình chứ!
Nếu như Lạc Ly tọa trấn ở đây hơn mười năm thì phải thanh lí một chút. Tạo quyền uy cho mình, đề bạt thủ hạ đầu nhập vào mình.
Thế nhưng Lạc Ly chỉ ở đây một năm, đâu ra rãnh rỗi như thế, sẽ không thanh lí nơi này, tránh xảy ra chuyện, để nó lại cho người sau tốn đầu óc thôi.
Vương Đức Hổ đưa Lạc Ly một cái lệnh bài cùng một cuốn sổ sách. Nói:
“Lệnh bài này là đầu mối khống chế toàn bộ pháp trận của động phủ, thế nhưng ý nghĩa không lớn. Chúng ta ở trong địa bàn Quỷ Minh tông của người ta. Làm sao có thể bố trí pháp trận cường đại được chứ.”
Lạc Ly tiếp nhận lệnh bài, thi pháp luyện hóa, nháy mắt mình cùng Hỗn Nguyên phủ đệ có mối liên hệ thần bí. Tất cả đều nằm trong lòng của mình!
Vương Đức Hổ nói tiếp: “Sổ sách này là thu chi mấy năm nay của phủ đệ. Ngươi xem ra một chút, xem xem có sai sót gì không.
Nếu không sai sót, ký tên, ta phải đi!”
Sổ sách này ghi chép lại tình hình vận dụng kinh phí hàng năm Hỗn Nguyên tông phát ra, còn có tình hình thu chi của toàn bộ phủ đệ. Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2528047/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.