Hai người tiếp tục nói chuyện phiếm, ngươi một câu, ta một câu, Lạc Ly nhịn không được hỏi:
“Dương thúc, người là Hóa Thần mấy trọng thiên, ta sao không có nhìn thấy âm thần phân thân của người vậy?”
Lão khất cái nói: “Quả nhiên môn phái lớn, kiến thức rộng, biết âm thần phân thân! Ta nào có mấy trọng, ta chính là Hóa Thần nhất trọng thiên!
Ài, năm đó ta cũng từng phong mạnh nhất cường, chính là Hóa Thần cửu trọng thiên! Đáng tiếc gặp được một cường địch, bị hắn gây thương tích, thiếu chút nữa toi mạng, tuy bảo vệ tính mệnh, nhưng mà ta chính là vĩnh viễn Hóa Thần nhất trọng thiên!”
Thì ra là thế, cho nên lão khất cái không có âm thần phân thân gì, hơn nữa thực lực cũng không mạnh, lần trước hạo kiếp, đối với Vạn Thọ tông Vạn Thú đại trận, không hề có biện pháp.
Lạc Ly hỏi tiếp: “Dương thúc, vậy không có cách nào trị liệu sao?”
Lão khất cái nói: “Khó, khó, khó! Bí pháp Thôn Thiên giáo ta, khác với bí pháp tông môn khác, ta muốn trị liệu, cũng có biện pháp, đó là phải ăn!
Nhưng mà ta đã đạt tới cảnh giới Hóa Thần, linh tài thực vật bình thường, đối với ta không dùng được, chính là thiên giai thiên địa linh vật, đối với ta đều không có tác dụng gì.
Trừ khi là tiên thiên linh bảo, hoặc là có thể tìm được huyết nhục thượng cổ thần thú, ta cắn nuốt chúng nó, mới có khả năng chữa khỏi, nhưng mà hiện tại thế giới này, nào có cái gì thượng cổ thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2527949/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.